“Ngươi đi Ngự thiện phòng, bưng thức ăn hôm nay của Hoàng hậu mang tới cho Trẫm.”
Hít một hơi thật sâu, Lý Ngọc muốn đẩy hết sự hậm hực phiền toái trong người đẩy ra ngoài.
Lý Ngọc, ngươi nhất định phải chịu đựng?
Ngươi nhất định không được ngã xuống!
Nếu như cả ngươi cũng không kiên trì được vậy Liễu Nhi phải làm sao bây giờ?
Giang sơn xã tắc này còn có Hoàng thúc nhưng Diệp Mộ Liễu chỉ có Lý Ngọc hắn mà thôi. Cho nên dù như thế nào đi nữa, hắn nhất định phải kiên trì.
“Còn nữa, bên nhà mẹ đẻ của Hoàng hậu, nhất định phải nhớ phong tỏa tin tức cho tốt, nếu để lộ ra một chút, đừng trách Trẫm trở mặt vô tình!”
“Vâng, nô tỳ đã biết.”
Gật đầu, Thanh Nhi nhìn Lý Ngọc đang bước trên cầu thang ở Tử Vi cung. Xoay người, nàng đang muốn đi đến Ngự thiện phòng lại thấy nam tử đi đên, đôi mắt bỗng sáng lên.
“Hoàng thượng... Vương... Vương gia...”
Bất chấp lễ tiết, hiện tại Thanh nhi nói năng có chút lộn xộn, chỉ là nhìn thấy nam tử trước mặt như thấy được hy vọng.
Thân thể Lý Ngọc ngẩn ra, một giây sau hắn nhanh chóng quay đầu, liếc mắt một cái liền đi về phía nam tử áo đen.
Toàn thân áo đen, càng làm cho dáng người của hắn cao ngất, sắc mặt hắn có chút tiều tụy, thậm chí có chút trắng bệch không dễ phát hiện.
Nhưng gương mặt tuấn mỹ se lạnh vẫn nở nụ cười làm cho người ta yên lòng.
Nhất là ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894176/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.