Nghĩ tới tương lai không có sự tồn tại của nàng, trái tim Lý Ngọc cảm thấy lạc lõng.
Đó là loại cảm giác đau đớn tận cùng, tê tâm liệt phế, đau không thể chịu nổi.
“Làm tổn thương nàng không phải các ngươi đánh mất nhân vật quan trọng sao? Để Trẫm qua đó, các ngươi thả nàng đi. Mạng của Trẫm so với nàng càng có giá trị hơn không phải sao?”
“Hoàng thượng, mặc dù lão nô ngu xuẩn cũng không làm loại mua bán tiền mất tật mang như vậy.”
Vị trí của Diệp Mộ Liễu ở trong lòng Lý Ngọc, hắn chỉ có thể đánh cuộc một phen.
Hơn nữa, đối với tình hình trước mắt, phần thắng của hắn rất lớn, ít nhất là tám phần.
Nhưng nếu con tin đổi thành Hoàng thượng, như vậy lại khác rồi.
Hoàng thượng trong lòng Nhiếp Chính vương là vô cùng quan trọng nhưng Cổ Trung không dám chắc chắn, giang sơn xã tắc và lê dân bách tính trong lòng Hoàng thượng thì nam tử mặt lạnh tâm lạnh, hành xử như một tên tu la nhất định sẽ chọn vế trước.
Tất cả đều nói hắn coi trọng hoàng quyền này như thế nào, nhưng mà hai thứ này đều hết sức quan trọng.
Trong lòng hắn, giang sơn và dân chúng thiên hạ Long gia nhất định quan trọng hơn so với một tên Hoàng thượng.
Chỉ sợ điều này trong lòng Hoàng thượng cũng hiểu rõ có phải không?
Cho nên hắn mới dùng tính mạng của mình để đổi lấy an toàn của Diệp Mộ Liễu và Hoàng quyền.
Nhưng hắn là sao có thể để cho hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894149/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.