Đôi mắt đen bóng của Lý Ngọc hiện lên lửa giận quay cuồng.
Lại không rõ người ấy có ở đó không hay vẫn ẩn thân tại một nơi bí mật gần đó?
Đối với lời nói của Lý Ngọc rất có tác dụng kích thích.
Người ẩn thân trong bóng đêm rốt cuộc cũng yên lặng đi ra.
Lúc này Diệp Mộ Liễu mới phát hiện người đó ẩn thân...
Người này nhất định là cao thủ trong cao thủ.
Chỉ liếc mắt một cái, trực giác nói cho Diệp Mộ Liễu đáp án như vậy.
Nhưng người đó đến gần, lúc nàng nhìn rõ ràng lại hết sức cả kinh.
Lý Ly?
Sao lại như vậy?
Làm sao có thể là hắn? Nếu là hắn thì nàng phải phát hiện ra mới đúng chứ?
Lần trước hắn ở trong phòng của nàng không phải vẫn bị nàng phát hiện ra sao?
Ý nghĩ này mới xuất hiện trong đầu, Diệp Mộ Liễu mới phát hiện ra điều gì.
Khóe môi quét xuống nụ cười khổ, thì ra lần trước không phải nàng phát hiện ra hắt mà là hắn làm cho nàng phát hiện ra.
Thì ra, nam tử áo đen trước mắt nàng hiểu biết rất ít.
Trong giây phút này, Diệp Mộ Liễu mới cảm thấy tất cả đều là giả tạo.
Tất cả mọi thứ đều sụp đổ.
Diệp Mộ Liễu như rơi vào vòng luẩn quẩn, bàng hoàng, mờ mịt, không biết phải làm gì?
Nghe Lý Ngọc nói vậy, hình như mọi chuyện đêm nay đều xuất phát từ tay Lý Ly.
Tối nay Lý Ly nhắn cho nàng, mượn tay nàng, mắt nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894110/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.