“Hoàng hậu, ngươi nói đánh tiểu Lý tử hai mươi đại bản, ngươi có chứng cớ gì không?”
Cúi đầu trầm từ, một lúc sau Thái hậu mới thản nhiên hỏi.
“Cung nữ và thái giám trong cung nô tì đều có thể làm chứng.”
Nghe vậy, Diệp Mộ Liễu không chút do dự trả lời.
“Bọn họ có thể chứng minh sáng hôm qua nô tì chỉ phạt tiểu Lý tử hai mươi đại bản. Hơn nữa sau đó, nô tì Thanh nhi là cung nữ hầu hạ nô tì vẫn đưa thuốc đến cho tiểu Lý tử.”
“Hoàng hậu nương nương, nô tì có câu này muốn nói không biết có được nói hay không?”
Có giáo huấn lần trước, lần này Trịnh Ngọc Uyển ngoan ngoãn hơn không ít.
“Hoàng quý phi cứ nói đừng ngại.”
Trong lòng vừa động, Diệp Mộ Liễu đoán được vài phần.
“Nương nương nói người trong Tử Vi cung có thể làm chứng, nô tì cảm thấy nói như vậy giống nhưng trò đùa. Phải biết rằng, cung nữ và thái giám trong Tử Vi cung đều là nô tài của Hoàng hậu nương nương đấy.”
Dừng lại một chút, Trịnh Ngọc Uyển lại tiếp tục nói:
“Còn nữa, Hoàng hậu nương nương nói cho tiểu Lý tử dùng thuốc, lời này có chút mâu thuẫn. Tiểu Lý tử là tội phạm, nếu Hoàng hậu đã đánh hắn vì sao phải cho hắn thuốc? Trong này có ẩn chứa gì sao?”
Diệp Mộ Liễu im lặng, trong đầu nhanh chóng chuyển động.
Không phải muốn nói là Thanh nhi hành hạ tiểu Lý tử mới làm như vậy đi?
Trong chớp nhoáng, Diệp Mộ Liễu đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894081/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.