“Nàng có gan cho nàng ta đi vào lại không có lá gan gặp nàng ta sao?”
Không biết từ lúc nào, nụ cười trên mặt Lý Ngọc từ từ trầm xuống, một mảnh tối tắm.
Diệp Mộ Liễu ngẩn ra, sau đó hiểu ra vấn đề. Đáy mắt quét xuống tia áng hiểu rõ, vì vậy cũng không rời đi mà chỉ yên lặng đứng bên cạnh Lý Ngọc, sắc mặt hết sức tự nhiên.
“Thiên Tuyết gặp qua Hoàng thượng, tham kiến Hoàng hậu nương nương.”
Bắc ThiênTuyết mặc cung trang màu vàng nhạt, xinh đẹp động lòng người, hết sức tươi đẹp. Nhưng Lý Ngọc ngay cả mí mắt cũng không nâng lên, chỉ phất tay áo ý bảo nàng đứng dậy.
“Không biết công chúa tìm Trẫm có việc gì quan trọng?”
Diệp Mộ Liễu ghé mắt nhìn thấy khóe môi Lý Ngọc nhếch lên, đường cong nơi cằm cũng banh ra, gương mặt tuấn mỹ ẩn ẩn mấy phần tức giận. Không khỏi mỉm cười lại tiếp tục bĩnh tĩnh, yên lặng.
“Bẩm Hoàng thượng, Thiên Tuyết không phải đến tìm Hoàng thượng mà Thiên Tuyết tới tìm Hoàng hậu nương nương.”
Đối với chuyện Diệp Mộ Liễu ở Ngự thư phòng, Bắc Thiên Tuyết không chỉ không có một chút chấn kinh và tức giận, ngược lại còn hết sức tự nhiên.
Lời nói hiện tại cũng làm cho hai người đối diện chấn động.
Sau một chút đỡ đẫn, Diệp Mộ Liễu nhếch môi cười hỏi:
“Không biết công chú tìm Bản cung có việc gì quan trọng?”
“Là thế này, bởi vì chuyện đại hôn, Phụ hoàng ta phái người đưa tới một chút châu bảo ngọc khí, trong đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894059/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.