Bức tường thành màu xanh đen rộng rại, xuất hiện trước mắt Diệp Mộ Liễu, trong lòng nàng có mấy phần xúc động.
Không giống với đất ở huyện Thanh giang, kinh thành là nơi phồn hoa, khí thế, to lớn.
Lần đầu tiên tới vùng đất dưới chân thiên tử, cảm nhận sự phồn vinh và giàu có của Đông Thương quốc, trong lòng Diệp Mộ Liễu xoay chuyển, có muôn vàn suy nghĩ.
Dây đều là quốc thổ do Lý Ngọc thống trị. Là thiên hạ của hắn, là vinh quang của hắn, cũng là trách nhiệm của hắn.
Hiện tại hắn đang làm gì?
Có giống như nàng, nhớ nàng không ?
Dưới sự giúp đỡ của Tống Vô Khuyết, Diệp Mộ Liễu nhanh chóng tìm được chỗ của cha mẹ.
Hiện tại vợ chồng Diệp lão gi đang ở phía Tây ngoài cửa thành, hiện tại đảm nhận chức hộ bộ, là quan đồng liêu với Tống Vô Khuyết.
Thấy Diệp Mộ Liễu xuất hiện trước mặt mình, giây phút đó vợ chồng Diệp thị không nhịn được nước mắt tung hoành. Diệp Lâm thị kéo Diệp Mộ Liễu ân cần hỏi han, hỏi nàng chuyện xảy ra từ lúc đó đên nay.
Mà Diệp lão gia lại vô cùng cảm kích Tống Vô Khuyết, một bên thành tâm nói lời cảm ơn, một bên liên tục phân phó hạ nhân chuẩn bị rượu và thức ăn để đãi khách quý.
Không biết là trùng hợp hay là tâm linh tương thông, Diệp Mộ Liễu và Tống Vô Khuyết ngầm hiểu không nhắc tới cảnh ngộ lần đó, cũng không nhắc tới Lý Ly.
Đêm đó mấy người nâng cốc cười nói, trò chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2894005/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.