“Lý Ly...”
Do dự trong giây lát, cuối cùng Diệp Mộ Liễu cũng mở miệng.
“Diệp tiểu thư, ngươi nghe đây, ta phải lập tức rời khỏi nơi nay.”
Bỗng nhiên Lý Ly quay người, hai tay vịn chặt vai nàng, vẻ mặt nghiêm túc.
Phải đi ngay sao?
Lý Ly, ngươi không nên thấy chết mà không cứu. Bên ngoài ngươi xa cách lạnh lùng nhưng không che được ý chí sắt đá. Ngươi không tại sao ngươi lại cứu ta?
Bên ngoài của ngươi lạnh lùng nhưng không phải là người có ý chí sắt đá...
“Diệp Mộ Liễu, ngươi nghe đây, trận sạt lở này cực kì nghiêm trọng, không phải là chuyện chúng ta có thể giải quyết. Ta phải lên trấn xin giúp đỡ, cho nên ngươi ở lại đây một mình có được không?”
Mưa phùn không ngừng rơi, gương mặt trước nay luôn bình tĩnh cũng lô vẻ lo lắng như có như không.
Khóe môi mím thành một đường, làm cho gương mặt vốn lạnh lùng của hắn tăng thêm mấy phần đông lạnh.
Nhưng Diệp Mộ Liễu lại cảm thấy nam tử trước mắt lại chưa từng đáng yêu như vậy, chưa từng thuận mắt như vậy.
Nàng gật gật đầu, vỗ vỗ vai hắn, nghiêm túc nói:
“Ừ, Lý Ly, ngươi yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc tốt cho bản thân.”
Lúc này, nàng không thể giúp đỡ gì, nhưng tuyệt đối sẽ không gây phiền toái cho hắn, hoặc là làm chậm bước chân của hắn...
Lý Ly gật đầu, không nói nhiều nữa, xoay người nhảy lên ngựa, chạy như bay.
Phía sau truyền đến âm thanh của Diệp Mộ Liễu theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2893989/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.