Bàn tay hắn thật ra ướt nhẹp, nhưng bị hắn nắm chặt , nàng lại cảm thấy được lòng bàn tay cực kì ấm áp. Dòng nước ấm truyền đến thân thể, tứ chi như thoải mái hơn nhiều....
“Đi vào trước đi.”
Đỡ nàng từ trên ngựa xuống, hắn xoay người đi buộc ngựa, lại lấy bao quần áo từ trên lưng ngựa.
Quay đầu nháy nháy mắt, nhìn nàng ngơ ngác đứng tại chỗ, hắn không khỏi nhíu mày, âm thanh mang theo một chút tức giận.
Nàng không biết đã chọc tức hắn khi nào, vì thế đành “a” một tiếng, cúi đầu đi vào sơn động. Sơn động khô ráo hơn so với mưa gió bên ngoài, ấm áp giống như thiên đường
Ở một góc có một đám cỏ dại, cho thấy có người qua đường đã từng ở lại nghỉ chân. Phía sau truyền đến tiếng bước chân trầm ổn, Diệp Mộ Liễu xoay người lại, nhìn thấy bên ngoài sơn động màn mưa từ trên trời cùng nhau dội xuống đất.
Trên trời có một có một vệt sáng xẹt qua, ánh sáng đó đugns lúc chiếu xạ lên gương mặt hắn, làm cho ngũ quan lạnh lùng của hắn chiếu rõ ràng vào mắt nàng.
“Lấy thay đi.”
Đưa bao quần áo tới cho nàng, hắn rũ mắt, thản nhiên nói một câu.
Lúc đầu Diệp Mộ Liễu vẫn chưa lấy lại tinh thần, sau khi suy nghĩ cẩn thận, sắc mặt không tự chủ mà đỏ lên.
Hai mắt nhìn xung quanh sơn động một lần, thấy toàn bộ xung quang không có vật nào có thể che được, làm sao nàng có thể thay quần áo.
Cắn răng lắc lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2893979/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.