“Liễu Nhi, ta sẽ cố gắng. Ta sẽ cố gắng hết sức để cho nàng hạnh phúc. Ta biết, hiện tại, ta rất nghèo, nhưng mà ta sẽ không nghèo khó cả đời, đúng hay không ? ”
Đáy mắt hiện lên ánh sáng phức tạp, Lý Ngọc rũ mắt nói cực kì khẩn thiết, nhưng trong lòng lại hoàn toàn xoắn xuýt. ”
Hắn vừa hy vọng nàng là cô gái trọng tình trọng nghĩa, có tính có hiếu.
Về phương diện khác, hứn không hy vọng nàng buông tha tình cảm giữa bọn họ.
Trong lòng Lý Ngọc tự giễu, xem ra, mọi người đều là động vật phức tạp, lòng tham không đáy, không biết thỏa mãn (tác giả nói hộ lòng ta.)
“ Cho nên, Liễu Nhi, nàng chờ ta, chờ ta có năng lực làm cho nàng hạnh phúc, được không ? ”
“Từ từ đã, Lý Ngọc…”
Nếu lời này hắn nói ngày hôm trước, nàng sẽ vui vẻ muốn chết.
Nhưng giờ phút này, những lời này lọt vào lỗ tai nàng lại như thanh đao cùn cắt sâu trái tim nàng, tuy không đủ sắc nhưng từ từ nơi sâu nhất trong lòng, mở ra sự đau đớn, ảm đạm.
Lý Ngọc, chung quy giữa chúng ta là hữu duyên vô phân, tình thâm duyên cạn. Nếu có kiếp sau, hi vọng chúng ta sẽ lại có duyên nhiều hơn, nhiều hơn một chút.
Nhiều đến mức ta có thể cùng chàng một đời một kiếp…
“Hiện tại nói những lời này đã muộn rồi!”
“Liễu Nhi, có phải nàng vì chuyện của Diệp lão gia và Diệp phu nhân? Nếu như vậy, chúng ta sẽ nghĩ biện pháp khác…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2893897/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.