Gió rất nhẹ, bầu trời cực kì xanh. Nam tử toàn thân áo xanh có vài phần cô đơn. Rũ mắt, lườm nam tử áo đen bên cạnh, trầm giọng hỏi:
“Nàng đã trở về sao?”
Nam tử áo đen khom người, cung kính đáp:
“Bẩm Hoàng thượng, Mộ Liễu cô nương mua rất nhiều đồ ăn, lại đến tiệm thuốc một chuyến, hiện tại đã trở về.”
“Sao? Nàng đi tiệm thuốc làm gì?”
Nam tử áo đen cao giọng hơn, đáy mắt Lý Ngọc hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Thuộc hạ phái người đến hỏi, Mộ Liễu cô nương mua thạch tín.”
“Thạch tín? Nàng mua thạch tín làm cái gì?”
Sắc mặt Lý Ngọc đột nhiên biến đổi, trái tim đập đột nhiên đập lỡ một nhịp.
Cô gái ngốc này, không phải nghĩ quẩn trong lòng làm việc gì ngốc chứ?
Nhưng mà, hắn hiểu tính tình của nàng, không giống người sẽ làm ra chuyện như vạy.
“Hoặc là, nàng muốn chết cùng Hoàng thượng, không cầu sinh cùng năm cùng tháng, nhưng nguyện chết cùng tháng cùng năm!”
Khóe môi quét xuống nụ cười trêu chọc, Du Bạch cười trêu đùa nói.
Hung hăng trừng mắt Du Bạch một cái, Lý Bạch trầm giọng nói:
“Trẫm chết nhất định sẽ kéo người làm đệm lưng.”
“Vậy không được rồi, đấy chẳng phải sẽ tử tự thật sao, biến thành chết vì tình rồi sao?”
Nhìn vai, Du Bạch không sợ chết nói:
“Nếu truyền ra, Hoàng thượng và thần tử Đông Thương quốc chúng ta tranh giành một cô gái, tranh giành tình nhân tương tàn mà chết. Hoàng thượng người đoán xem, đám thần dân quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2893889/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.