Lý Ngọc rời đi làm cho tinh thần của Diệp Mộ Liễu hoàn toàn luống cuống.
Thương tâm, khổ sở không đủ để hình dng tâm trạng lúc này của nàng.
Nàng không biết vấn đề ở đâu?
Vì cái gì mà bọn họ đang tốt, đột nhiên biến thành kết cục như vậy?
Thậm chí nàng cũng không rõ, nàng sai ở đâu?
Vậy mà Lý Ngọc lại bỏ lại nàng, bỏ lời thề non hẹn biển của bọn họ, một mình ra đi!
Nhìn bóng lưng thon dài của hắn biến mất trước mắt nàng, tâm trí của Diệp Mộ Liễu nhưng tan ra, lập tức vỡ nát ….
Thậm chí vào lúc đó, nàng không còn cảm nhận được đau đớn. Mãi đến lâu sau, lâu đến khi nàng nhìn thấy ở chân trời hiện lên mặt trăng hình lưỡi liềm, lòng nàng như bị lưỡi dao sức nhọn xẹt qua, đau đến không thể kìm nén.
Diệp Mộ Liễu tự giễu nghĩ, có lẽ một dao kia, quá mức sắc bén và tàn nhẫn, cho nên nàng mới không cảm nhận được bản thân mình đau đớn.
Giống như giấc mộng thật dài, lần đầu tiên Diệp Mộ Liễu cảm nhận được, thì ra đời người giống như một vở kịch, nhưng lại tàn nhẫn như vậy.
Hắn cho nàng một giấc mộng đẹp, một mong ước, lại làm cho nàng thất vọng ròng rã ba năm.
Làm cho nàng từ hi vọng biến thành thất vọng, từ thất vọng trở thành tuyệt vọng, mà giấc mộng khi đó lại là ảo tưởng của nàng. Đột nhiên hắn xuất hiện trước mặt nàng, nói cho nàng, mọi thứ đều là sự thật.
Hắn yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2893876/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.