“Cái gì, Mẫu hậu, người vẫn còn khảo nghiệm nàng.”
Âm thanh cao lên ba phần, đáy mắt Lý Ngọc hiện lên một chút lo lắng.
Nha đầu ngốc Liễu Nhi làm sao có thể đấu thắng mẫu hậu giảo hoạt kia chứ?
“Mẫu hậu, không lẽ người không cảm thấy như vậy là đủ rồi sao? Người cũng biết, người không biết nữ công như nàng, mấy ngày nay ở sau lưng ta giấugiếm học thêu, chỉ vì muốn bổ sung một chút đồ dùng gia đình, giúp ta giảm bớt trách nhiệm.”
Nha đầu ngốc này, nàng giấu hắn, không cho hắn biết, lại cho rằng hắn mắt mù không nhìn thấy vết thương trên tay nàng hay sao?
“Thiên nhi, ta đã nói rồi, cái này cũng không nói lên bất cứ điều gì, nếu làm Hoàng hậu, nhất định nàng còn phải nhận khảo nghiệm.”
Trên gương mặt tinh xảo xinh đẹp ẩn ẩn một chút không kiên nhẫn, Thái hậu nắm mắt, giống như muốn tiễn khách.
Thấy vậy, Lý Ngọc đành phải thỏa hiệp nói:
“Vậy Mẫu hậu định khảo nghiệm nàng như thế nào?”
“Không có khảo nghiệm nào so với cái chết dễ dàng để kiểm nghiệm lòng người!”
Cong môi nở nụ cười nhẹ như khói bay, đôi mắt hạn xinh đẹp lóe sáng.
“Chết? Không được, mẫu hậu, tuyệt đối không thể tổn thương đến Liễu Nhi!”
Sắc mặt Lý Ngọc nhất thời ỉu xìu, liếc mắt nhìn Thái hậu thêm mấy phần phòng bị và sắc bén.
Bởi vì nàng là mẫu hậu của hắn, cho nên hắn tôn trọng nàng. Nhưng nếu sự việc liên quan đến an nguy của Diệp Mộ Liễu, hắn tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-lai-hoang-hau-muon-dao-hon/2893872/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.