Một ngày trôi qua rất mau, đêm tối rất nhanh lại đến. Đêm tối như mực, tĩnh lặng đến đáng sợ. Thiếu nữ đôi lông mi như hai cánh quạt nhè nhẹ động, môi anh đào đỏ mọng mê người, tóc dài rối tung mà mị hoặc, nước da trắng nõn như trứng gà vừa bóc vỏ, bạch y bám sát vào lưng làm đường cong như ẩn hiện đẹp đẽ dưới ánh trăng.
Trong đêm tối, gió thổi nhè nhẹ, nhẹ tựa hồ như không có tồn tại, nhưng mà mặc dù không có gió, ai dám chắc là sẽ không có người?
Hàng chục ánh mắt sắc lạnh tựa hồ dán trên người bạch y nữ tử. Lạnh lùng giơ kiếm đâm thẳng vào lưng của nàng. Không thể nói cách khác, bọn người này chính là muốn lấy mạng người đang nằm trên giường chứ thể có mục đích khác.
Tựa hồ nàng ta chỉ có thể chết không thể ngờ, bọn hắn chính là dễ dàng đạt được mục đích, nhưng là kiếm chưa kịp đâm xuống, một đạo cường hãn hơi thở đánh úp lại. Lãnh.. Không có cảm giác gì khác ngoài lãnh.
Tay áo khẽ phất một cái, bạch y thiếu nữ trên giường lắc mình một cái không thấy đâu. Kinh ngạc một điều, bọn hắn chính là nhìn lầm đi, nàng ta hiện tại cư nhiên trước mặt bọn hắn biến mất.
Trong lúc hai mươi nhân còn chưa hoàn hồn, lạnh lùng giọng nữ ngạo nghễ vang lên, sắc bén như Tu La địa ngục:
-"Kẻ nào dám đến giết ta, nói. Ta tha cho một con đường sống?" Thanh âm chính là cực hạn dễ nghe, cực hạn mị hoặc nhưng vẫn là cực hạn chứa sát khí.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-dao-hoa-nhu-vay/1466783/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.