-"Song nhi, ngươi có thể hay không đừng đi núi Bạch Long Vĩ?" Lãnh Phong buồn bã hỏi, hắn không muốn chia sẽ nàng cho bất kì người nào.
-"Không được, ta đã hứa với Bạch Vân rồi, hắn cũng cứu Vô Khuyết, ta không thể nói không giữ lời." Thiên Song Song giọng điệu kiên định nói.
-"Nhưng mà.."Lãnh Phong rất ư là khó chịu.
-"Ta sẽ nói rõ với hắn, nếu hắn không thích ta cũng không miễn cưỡng, dù gì ta cũng không còn là xử nữ, nhưng ta không thể không cho hắn câu trả lời thỏa đáng." Thiên Song Song giải thích; Lãnh Phong cũng không nói gì, hắn chính là không chịu được.
-"Song nhi, ngươi đi đi, ta sẽ không đi". Lãnh Phong nói xong đi rồi.
Thiên Song Song cũng không nói gì; nhìn hắn rời đi. Lòng nàng cũng khó xử nhưng nàng không phải là người bội tín, lẳng lặng rời đi.
Khoảng năm canh giờ không ngơi nghỉ Thiên Song Song đã đến được núi Bạch Long Vĩ; dưới chân núi nàng đã thấy Bạch Vân đứng đó; yêu nghiệt khuôn mặt tuấn tú đang chôn chặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng.
-"Ngươi như thế nào ở đây?" Thiên Song Song hơi kinh ngạc hỏi.
-"Đợi ngươi." Bạch Vân lạnh nhạt trả lời.
-"Ngươi làm sao biết ta đến?" Thiên Song Song hỏi hỏi.
-"Linh cảm". Bạch Vân ngắn gọn đáp, ánh mắt thoáng qua một niềm vui sướng, hắn che giấu tận sâu trong đôi mắt yêu nghiệt; trang lạnh lùng.
-"Bạch Vân, xin lỗi ngươi, ta đã không là xử nữ, không thể giúp ngươi được". Thiên Song Song rất lâu mới nói được một câu vào vấn đề chính.
Bạch Vân mi mắt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-dao-hoa-nhu-vay/1466754/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.