Đêm đó, lúc Tề Ngạo Dương vừa chạy tới thì Nhất Nhất cũng té xỉu. Nhất thời, tất cả mọi người đều luống cuống tay chân, Tề Ngạo Dương lại càng bận rộn đến sứt đầu mẻ trán. May mà y có mặt đúng lúc cho nên hai người mới tai qua nạn khỏi.
Nói đùa, Dược Vương ở đây, Diêm vương gia làm sao có thể dễ dàng mang người đi?
Tề Ngạo Dương không hổ là Dược Vương, hai ngày sau, Vệ Hạo Thiên và Nhất Nhất lần lượt tỉnh lại. Thêm hai ngày nữa, Vệ Hạo Thiên hoàn toàn bình phục. Chỉ có điều, Nhất Nhất bởi vì mới sinh xong chưa được mấy ngày cho nên cơ thể vẫn còn yếu, vì vậy cần phải nghỉ ngơi điều dưỡng thêm một thời gian nữa mới có thể khôi phục hoàn toàn.
Kể từ sau đêm đó, Vệ Hạo Thiên mỗi ngày đều không rời Nhất Nhất nửa bước, tự mình chăm sóc Nhất Nhất. Nhất Nhất nhận được chăm sóc tốt nhất, tâm tình cũng vui vẻ, còn có đại phu số một là Tề Ngạo Dương kê đơn, cho nên chưa tới nửa tháng hắn đã khỏe mạnh trở lại. Thậm chí cơ thể so với trước khi sinh còn tốt hơn nhiều.
“Nhất Nhất, mấy ngày nữa, chúng ta trở về nhà đi!” Thấy thân thể Nhất Nhất đã không còn đáng ngại, Vệ Hạo Thiên lại đưa ra ý kiến.
“Đây chính là nhà ta, còn trở về nhà nào nữa!” Nhất Nhất không dễ dàng đáp ứng như vậy.
Hắn không muốn ngoan ngoãn trở về làm nương tử của Vệ Hạo Thiên, vì Vệ Hạo Thiên mà giặt đồ nấu cơm kiêm chăm sóc nhi đồng!
Vệ Hạo Thiên ảo não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-chay/1575097/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.