Trời gần sáng, Nhất Nhất cả đêm không ngủ tới gõ cửa phòng Nhất Phi.
“Tam ca, dẫn đệ về nhà.” Vừa nói xong, hắn liền té xỉu.
“Nhất Nhất!” Vừa mới mở cửa phòng đã nhìn thấy khuôn mặt tiều tụy và đôi mắt sưng đỏ của Nhất Nhất, Nhất Phi liền đoán được Nhất Nhất đang bị Vệ Hạo Thiên ủy khuất. Nhưng không đợi y hỏi cho rõ nguyên do thì Nhất Nhất đã té xỉu, khiến y vô cùng hoảng sợ.
Nhanh chóng đỡ Nhất Nhất ngã vào lòng mình sau đó dìu hắn đặt lên giường, Nhất Phi vội vàng chạy tới tìm Tề Ngạo Dương. Sau khi xác nhận Nhất Nhất không có vấn đề gì thì y mới thả xuống được tảng đá nặng trịch ở trong lòng.
Cho đến khuya, Nhất Nhất mới tỉnh lại. Vừa mở mắt hắn liền vuốt vuốt cái bụng mình, cười híp mắt, nói một câu: “Tam ca, đệ đói bụng.”
Nhất Nhất như vậy mà còn cười được?
Đây có phải là Nhất Nhất mà mấy canh giờ trước còn đeo một bộ dạng thương tâm?
Hai mắt mở trừng trừng, Nhất Phi quả thực không dám tin vào mắt mình: “Nhất Nhất, đệ có khỏe không?”
Chẳng lẽ thương tâm quá độ đến nỗi thần kinh thất thường?
“Ai.” Nhất Nhất thu hồi biểu cảm tươi cười.
Biết ngay Tam ca sẽ phản ứng như vậy mà!
“Tam ca, đệ rất khỏe, chỉ là…” Bỗng nhíu mày, hắn cố ý cường điệu hít một hơi thật sâu, “Đệ thật sự rất đói a!”
“Nhất Nhất, nói cho Tam ca biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Buổi sáng hôm nay đệ còn nói Tam ca dẫn đệ về nhà, việc này là thế nào?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-chay/1575088/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.