Nhất Nhất đối với học khinh công quả nhiên có tố chất, mới cùng Thẩm Nhất Phi học một ngày, khinh công của hắn đã thành hình thành dạng, việc này khiến hắn mừng rỡ đến nỗi cười híp cả mắt.
Từ lúc Thẩm Nhất Phi đến Phạm Thiên cốc, Nhất Nhất lúc nào cũng cùng với y ở chung một chỗ, buổi tối cũng ngủ cùng, việc này ngược lại khiến Vệ Hạo Thiên cực kỳ bực bội. Nhưng y lại không dám đuổi Thẩm Nhất Phi đi, nếu y dám làm việc đó Nhất Nhất chắc chắn sẽ không tha cho y.
Biện pháp duy nhất chính là, tìm một cái cớ để gần gũi Nhất Nhất.
“Nương tử, ngươi hẳn là mệt mỏi? Nghỉ ngơi một chút, uống một ngụm trà, đây là vi phu đặc biệt pha cho ngươi.” Nâng một chén trà lên, Vệ Hạo Thiên nịnh bợ đưa đến trước mặt Nhất Nhất.
“Được, để lát nữa uống đi!” Người nào đó đang cao hứng luyện tập, không rảnh uống trà.
“Chi bằng để vi phu dạy ngươi?” Vệ Hạo Thiên rõ ràng muốn thay thế vị trí của Thẩm Nhất Phi. Như vậy là y có thể thường xuyên cùng ở một chỗ với nương tử.
“Không cần, tam ca dạy rất tốt. Ngươi nhìn xem, ta đã chạy nhanh hơn nhiều rồi a!” Nói xong, người nào đó liền trình diễn ngay một màn nho nhỏ.
“Nương tử, vậy…”
“Ngươi nếu tiếp tục ở chỗ này làm phiền ta, ta sẽ thi triển khinh công chạy về Thẩm gia trang, đỡ phải ở chỗ này nghe ngươi lải nhải!” Người nào đó không kiên nhẫn thêm được nữa.
Nghe vậy, Vệ Hạo Thiên liền nhăn mày nhăn mặt.
Ông trời a, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-chay/1575071/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.