“Muốn uống nước thì tự mình uống đi! Chẳng lẽ còn muốn ta bón cho ngươi?” Liếc mắt nhìn Vệ Hạo Thiên một cái, xong Nhất Nhất lại tiếp tục bón cho Tiểu Long nhi một ngụm nước.
Người làm sao tự nhiên lại nổi giận nha!
Nghe xong nương tử nói câu này, đôi lông mày rậm của Vệ Hạo Thiên lại gắt gao nhíu chặt, sắc mặt cũng đen lại.
Y không thoải mái! Rất không thoải mái! Tại sao thái độ của nương tử đối với nhi tử lại tốt hơn rất nhiều so với đối với y như vậy chứ!
Tề Ngạo Dương thấy Vệ Hạo Thiên khó chịu vội vàng rót một chén nước: “Đại ca, uống nước.”
Vệ Hạo Thiên đang nóng giận thở phì phì, tiếp nhận chén nước, một hơi nuốt xuống họng. Do quá vội vàng cho nên bị sặc nước, Vệ Hạo Thiên lập tức ho lên, ho đến nỗi thắt lưng cũng không đứng thẳng được, ngay sau đó nước mắt cũng giàn giụa.
Kháo! Uống một ngụm nước cũng có thể thành ra cái bộ dạng này!
Vội vàng buông Tiểu Long nhi ra, Nhất Nhất chạy tới bên cạnh Vệ Hạo Thiên, vừa nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng giúp y thuận khí vừa nói: “Tại sao lại không cẩn thận như vậy! Lớn như vậy uống miếng nước mà còn để bị sặc, nói ra thực khiến người ta cười đến rụng răng!”
Thấy Vệ Hạo Thiên vẫn còn khụ khụ không ngừng, Nhất Nhất lo lắng: “Ngươi không sao chứ? Đừng dọa ta a!” Hắn gấp đến độ muốn khóc lên.
Thời điển nước mắt sắp rơi ra thì Vệ Hạo Thiên kịp lúc ngừng ho. Ngẩng đầu tựa vào vai Nhất Nhất, y cười híp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-chay/1575062/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.