Thấy phản ứng của Vệ Hạo Thiên, Nhất Nhất khẳng định bên trong bắp đùi mình hẳn là phải có một vết bớt. Bởi vì hắn biết, Vệ Hạo Thiên đã sớm đem thân thể hắn nhìn khắp, lần mò khắp. Đối với thân thể này, Vệ Hạo Thiên còn hiểu rõ hơn mấy phần. Nếu như Thẩm Nhất Phi ngay cả nơi bí mật ấy cũng biết, vậy y có lẽ đúng là tam ca của thân thể này.
Vì vậy, Nhất Nhất liền đối với Vệ Hạo Thiên đang chĩa mũi kiếm về phía Thẩm Nhất Phi mà quát “Vệ Hạo Thiên, mau hạ kiếm xuống, không được đả thương tam ca!”
“Nhất Nhất, đệ rốt cục cũng thừa nhận ta là tam ca, thật tốt quá!”
Thẩm Nhất Phi vừa nghe Nhất Nhất gọi y là tam ca, biết Nhất Nhất đã tin mình. Vì thế liền cao hứng mà ôm lấy hắn, Nhất Nhất cũng thuận thế mà ôm lấy Thẩm Nhất Phi cố làm ra vẻ mà khóc nức nở “Tam ca!”
Nhìn hai người ôm nhau như vậy, Nhất Nhất còn ngã vào lòng Thẩm Nhất Phi mà khóc, Vệ Hạo Thiên trong lòng đầy một bụng giấm chua, y ghen tỵ! Một tay đẩy Thẩm Nhất Phi ra, Vệ Hạo Thiên đoạt Nhất Nhất trở về, giữ ở trong lòng, khó chịu quay về phía Thẩm Nhất Phi mà nói “Nương tử mệt mỏi, nếu các ngươi muốn ôn lại chuyện xưa, chờ ngày mai đi!” Ngụ ý chính là: Ngươi mau cút đi! (anh thật là bá đạo =)))
Thẩm Nhất Phi thật vất vả mới tìm được đệ đệ tâm ái (yêu mến) của mình, đương nhiên sẽ không dễ dàng như vậy mà ly khai, cũng không thể để đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-dung-chay/1575041/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.