“Phụ thân, mẫu thân, nhị ca thích cháu gái lão thái phó, nhưng hai người có chút hiểu lầm, lúc này đang khổ não đấy.
“Cháu gái lão thái phó.” Chung Hàn Lương hơi suy tư, “Rất tốt, nhưng cô nương này rất có chủ kiến, không biết có nhìn được Dục Cẩn không.”
Chung Dục Cẩn nghe, mặt càng thêm nhăn nhó.
An Dật Nhiên lại cười: “Dục Cẩn nhà ta không kém, vừa đúng sáng ngày mốt các gia quyến vào cung dự tiệc, ta dẫn theo Dục Cẩn, nhìn cô nương kia. Nếu vừa mắt thì đẹp rồi.”
“Nàng ấy có thể nhìn được con sao?”
“Nhị ca, ca phải thay đổi chút hành động của ca, ca cũng học chút ít chỗ đại ca, bao nhiêu cô nương coi đại ca là vị hôn phu lý tưởng đó.” Lăng Canh Tân vỗ bờ vai hắn.
“Không cần, dáng vẻ thần tiên bồng bệnh đó ta học không nổi.” Chung Dục Cẩn cong môi.
“Đúng là cũng không phải học đại ca, tính tình nhị ca vốn là vậy, coi như học được cũng chỉ trong nhất thời, cũng không được cả đời. Không bằng đi tìm hiểu hỏi thăm xem cô nương kia thích gì, hốt thuốc đúng bệnh.
“Cái này hay.” Cuối cùng Chung Dục Cẩn cũng nở nụ cười.
“Vậy chuyện này phải giao cho mẫu thân rồi.” An Nhược Hảo đưa mắt nhìn An Dật Nhiên.
An Dật Nhiên cười: “Con không dễ gì coi trọng một cô nương, ta thân làm mẫu thân không suy tính vì con, cũng phải vì tôn tử mà suy nghĩ một chút.”
Chung Dục Cẩn vừa định cười, sau khi nghe được câu này thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cuoi/2104015/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.