Sau khi hơn chục nữ nhân uống hết chén ‘đậu hủ’ của Hoa Vị Miên, không ngủ không nghỉ cắn răng thăm hỏi Hoa Vị Miên cả buổi tối, nguyên nhân khác nữa, chính là nhà cầu không đủ - các nàng đều bị đau bụng.
Kỳ thật Hoa Vị Miên cũng thấy khó hiểu, nàng đâu có hạ thủ với các nàng ấy, đậu hủ đúng là được làm ra theo quy trình mà, quãng thời gian giữa có ngủ gật một lát, khi… tỉnh lại đã biến thành màu đen. Thế nhưng nàng dám dùng danh nghĩa ông trời thề, nàng thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra!
Thật ra rất đơn giản, dùng một câu châm ngôn để hình dung, gọi là tự làm bậy không thể sống.
Đại khái chuyện là như thế này, trong nồi Hoa Vị Miên chưng đậu hủ, nếu muốn chưng một nồi đậu hủ thành nồi đậu hủ tinh chất là một kỹ thuật dễ, cho nên khi chưng nàng đã ngủ thiếp đi. Chính lúc này, Đường Mật lén đi vào, mở vung nhìn, ngoại trừ hơi có vị đậu hủ, không thì cũng không nhìn ra đang nấu cái gì. Vốn tưởng rằng Hoa Vị Miên tự mình xuống bếp, nhất định là loại dược liệu cực trân quý gì đó, không chưng cho tên ma ốm kia ăn thì chính là chưng cho mình ăn. Cơ hội hiếm có, lập tức thuận tay rắc chút bột ba đậu xuống.
Nhưng một gói bột ba đậu làm sao đủ để cả nồi đậu hủ đổi màu, cho nên tiếp theo lại một ngươi nữa bước vào, người này chính là Nhược Uyển. Nhìn một màn trước mắt này, đương nhiên ý nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cuc-pham-tuong-cong-xin-tiep-chieu/3006284/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.