Mở hộp quẹt, dùng sức thổi thổi. Hoa Vị Miên liếm liếm hàm răng, lớn tiếng nói: “Người xem cuộc vui cũng đã nhìn đủ rồi chứ, cho dù chỉ có chút dầu hỏa này, đến khi nội bộ của các ngươi cháy, toàn bộ băng trong phòng băng kia cũng phải hòa tan toàn bộ, Quỷ Cảnh mà các ngươi tân tân khổ khổ (vất vả cực nhọc) tạo ra sẽ hóa thành bọt nước!”
Tiếng nói vừa dứt, mười mấy nữ tử mặc bạch y kế tiếp nhau đi ra. Nữ tử ra sau cùng toàn thân cũng mặc bạch y, chỉ có điều búi tóc bất đồng mà thôi. Đương nhiên, lấy tư cách là nhân viên quản lí, hiển nhiên vẻ mặt cũng bất đồng với những người khác.
Cẩm Hào hừ lạnh nói: “Thật to gan! Dám đến Quỷ Cảnh của ta làm loạn!”
Hoa Vị Miên móc móc lỗ tai, “Không phải ta đã đứng trước mặt các ngươi sao, vẫn không thể chứng minh lá gan của ta rất lớn?”
“Tốt!” Cẩm Hào vừa quát, rút kiếm nhảy lên, đâm thẳng về phía nàng: “Người tự tiện xông vào Quỷ Cảnh, giết không tha!”
Hoa Vị Miên lui về phía sau một bước, ba nam nhân bên cạnh liền ra nghênh đón, bọn nha đầu đứng một bên đùa bỡn phô trương cũng bắt đầu tham gia cuộc chiến.
Kỳ thực Hoa Vị Miên rất muốn giúp một tay, nhưng nàng cực kỳ đói, còn chưa muốn tiêu hao thể lực.
“Ha ha…!” Một tiếng cười lanh lảnh vang lên, hai dải lụa trắng bay vút tới, hai nữ tử giẫm lên trên trượt vào đây.
Hoa Vị Miên sờ sờ cằm. Tư thế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cuc-pham-tuong-cong-xin-tiep-chieu/3006214/chuong-105-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.