Ra khỏi trướng, Hoa Vị Miên cùng Vương Miểu hai người mắt to trừng mắt nhỏ.
"Tiên tử, chúng ta chuẩn bị lên đường sao?" Bị nàng nhìn quái dị như vậy, Vương Miểu có một cảm giác sống lưng phát rét.
"Đinh Đinh không phải còn chưa tới sao!" Hoa Vị Miên giống như tùy ý nói, thừa dịp một khắc Vương Miểu hé miệng, ngón tay bắn ra một vật nho nhỏ hình tròn bay vào trong miệng của hắn.
"Ai nha!" Hoa Vị Miên đột nhiên hét lớn: "Vương tướng quân!"
Vương Miểu bị nàng cả kinh, sợ hết hồn, hỏi vội: "Làm sao vậy?"
Hoa Vị Miên chỉ vào mặt hắn nói: "Ta xem ấn đường của ngươi biến thành màu đen, trên mặt có sát khí, hôm nay tất có tai bay vạ gió!"
Vương Miểu vội sờ sờ mặt mình, nói: "Không thể nào, thầy tướng số nói ta ba mươi năm mưa thuận gió hòa a!"
Hoa Vị Miên khoát khoát tay: "Thầy tướng số có thể lừa ngươi mười năm tám năm, bản tiên tử nói tất ứng nghiệm trong vòng một ngày!"
Vừa mới dứt lời, sắc mặt Vương Miểu liền đại biến, ôm bụng khó chịu nói: "Tiên tử chờ một lát, mạt tướng đi một lát sẽ trở lại."
Sự thật chứng minh, giác quan thứ sáu của Vương Miểu không sai, vừa rồi Hoa Vị Miên thừa dịp lúc hắn nói chuyện liền đút một viên thuốc xổ cho hắn!
*
"Các ngươi không biết tình huống lúc đó a!" Vương Miểu ngửa đầu uống một ngụm nước lớn, dưới ánh mắt sáng quắc của mọi người tiếp tục nói: "Sau khi ta bị tiên tử một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cuc-pham-tuong-cong-xin-tiep-chieu/3006060/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.