Lần đầu tiên ta nhìnthấy dung nhan của nàng là khi chúng ta đang trên xe ngựa rời xa kinhthành, ngạc nhiên đương nhiên là ta có, mặc dù ta không quan tâm tới vẻngoài của nàng nhưng khi nàng lột lớp mặt lạ da người kia ra, để lộ dung nhan không đáng là khuynh thành nhưng cũng là tuyệt sắc lại thêm vàinét đáng yêu, tinh nghịch, cứ thế mà lòng ta lại thêm một trận xao động. Ta không hỏi nàng vì sao lại dịch dung, cũng như xuất thân của nàng, kể cả nơi mà nàng mang ta đi ta cũng không biết, ta chỉ biết chỉ cần cónàng ở bên, nơi nào là đích đến đối với ta không còn quan trọng nữa rồi.
Căn nhà gỗ nhỏ nằm trên đỉnh núi, xung quanh là vườn thuốc tràn ngập hươngthảo dược, phía sau nhà là một rừng hoa thơm ngát, còn có một cái võngđu được đặt ở cạnh gốc cây cổ thụ già nua bên phải ngôi nhà. Khung cảnhgiản dị như thế nhưng lại mang đến cho ta một cảm giác yên bình, ấm áp,một cảm giác gia đình mà ta chưa từng có được. Hằng ngày nàng vẫn chămlo cho ta từng chút một, nàng nấu cho ta những món ăn vừa lạ vừa ngon,mỗi bữa nàng đều canh chừng khi nào ta ăn hết ba chén cơm rồi uống thuốc bổ, lúc đó nàng mới tha cho ta, mỗi lần nhìn khuôn mặt đáng yêu củanàng chu môi tỏ vẻ khó chịu khi ta muốn bỏ bát cơm xuống là ta lại thấythật buồn cười, ta không hiểu rằng mình mới là một đứa trẻ hay là nàngnữa. Nàng may cho ta rất nhiều quần áo mới, tuy không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cua-yeu-nghiet/1618299/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.