Tiêu Huân nắm tay cùng Hạ Lan Yên trở về Phù Dung các, cả quãng đường ánh mắt của hắn luônluôn rơi vào hình bóng mà đã biết bao nhiêu ngày tháng hắn thương nhớ.Như cảm nhận được ánh mắt nóng rực của đối phương, Hạ Lan Yên cũng quaysang nhìn Tiêu Huân, trên miệng nở nụ cười dịu dàng, ấm áp như gió xuânkhiến tim Tiêu Huân đập mạnh.
“ Tiểu Huân, ta đã xếp phòng chocon rồi, chính là căn phòng đầu tiên bên phía trái, cạnh phòng của TửVũ” Hạ Lan Yên đưa tay chỉ về phía căn phòng
Mày Tiêu Huân nhíu lại, hắn không vui với sắp xếp này của cô: “ Phòng cô ở đâu?”
“ Cạnh phòng của Tử Vũ”
Hạ Lan Yên vừa dứt lời, Tiêu Huân liền kéo tay nàng về căn phòng đó.Bước vào căn phòng, không gian không quá rộng lớn cũng không có quánhiều đồ trang trí cầu kì, chính giữa là một chiếc bàn , bên cạnh sátvách tường bên phải là một giá sách nhỏ trên đỉnh giá sách có một nhánhhoa sen, cạnh có đặt vài lục bình trang trí, đi sâu vào thì thấy giườngđược đặt ở gian nhỏ phía bên phải, giường được quây lại bằng màn lụatrắng, trông rất tinh tế, cả căn phòng dường như giản dị mà lại tạokhông gian ấm áp, thỏa mái cho người khác. Đặc biệt từ lúc bước vàophòng Tiêu Huân còn ngửi thấy mùi của thảo dược làm cho cơ thể sảngkhoái hơn, hắn có thể đảm bảo căn phòng này do chính tay Hạ Lan Yêntrang trí.
“ Con ở đây” - Tiếng nói trầm ổn nhẹ phát ra
“Hả??? Chuyện này… tiểu Huân, đây là phòng của cô mà, bất quá nếu conthích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cua-yeu-nghiet/1618296/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.