" Vân nhi, nàng đã tỉnh lại chưa? "
" Tiểu thư hiện vẫn hôn mê, Thiếu chủ, e rằng tình trạng tiểu thư lúc này... "
" Ta biết! Ngươi không cần phải nói. Ngươi mau chuẩn bị thêm y phục cho nàng, về phần Chi nhi ta sẽ lo liệu "
" Thuộc hạ đã biết "
Vân nhi nhanh chóng lui ra chuẩn bị vật dụng cần thiết cho Hàn Nguyệt Chi, để lại Bạch Thiên Chính trong phòng. Lúc này hắn cảm thấy rất đau đầu, tuy hiện tại đã đưa được người về, nhưng để nàng cho hắn một cơ hội nữa, quả thật là một vấn đề nan giải.
" Ưm.... "
Bạch Thiên Chính nhìn về phía giường, thấy Hàn Nguyệt Chi đang dần tỉnh lại, hắn đi đến bên giường ngồi xuống.
" Nàng đã tỉnh dậy rồi! Chi nhi, nàng có muốn ăn gì không? Hay là đi tham qua nơi này một vòng?... "
Bạch Thiên Chính cố gắng tìm chuyện để nói với nàng, nhưng mặc dù hắn có chờ đợi bao nhiêu, nàng vẫn nhất quyết không nói một lời. Bạch Thiên Chính cảm thấy rất nản chí, hắn đành thở dài một hơi.
" Haiz. Chi nhi, ta biết nàng giận ta. Người nhà của nàng vẫn bình an, ta không hề tổn hại đến họ, dù là một sợi tóc. Ta đưa nàng về đây không hề có ác ý gì, ta chỉ muốn bù đắp lại khoảng thời gian mà ta đã bỏ lỡ từ thuở bé. Chi nhi, hãy cho ta thêm một cơ hội, được không? "
Bạch Thiên Chính sau khi bày tỏ nỗi lòng, liền mang tâm trạng hồi hộp nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-cua-lanh-khoc-giao-chu/2525656/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.