“Ngươi cùng biểu thúc đều phải đi huyện thành, không phải ở nhà chỉ còn biểu thẩm cùng biểu đệ?” Lưu Lãng nhíu mày, “Biểu thẩm có thể mang được biểu đệ sao?”
Mục Dương Linh có chút 囧, nhưng vẫn nói: “Cho nên ta mới đi lại đây để tìm ngươi, ta muốn nhờ ngươi cùng biểu mợ giúp ta chăm sóc nương cùng đệ đệ của ta, quay đầu lại ta sẽ mua đường cho ngươi ăn.”
“Ngươi làm gì nhất định phải đi theo biểu thúc tới huyện thành?” Lưu Lãng có chút không tình nguyện, hắn muốn học chữ cùng Mục Dương Linh, không muốn để nàng đi huyện thành.
“Nhà ta còn rất nhiều hàng da, nương của ta sắp sinh, cũng sắp qua mùa đông, cho nên lần này vô luận như thế nào đều phải bán hết, cha ta lớn lên giống người Hồ, thương nhân ở nơi đó luôn muốn ép giá.”
“Nhưng ngươi chỉ là một hài tử.”
Mục Dương Linh hừ hừ nói: “So với cha ta luôn bị người khác khi dễ thì mạnh hơn nhiều.”
Lưu Lãng đành phải lui một bước, “Vậy được rồi, chờ nương ta trở về ta sẽ nói với nương.”
Mục Dương Linh lập tức tươi cười, nhìn thấy Lưu Luân từ trong nhà nhìn ra thăm dò, tươi cười càng nhiều, “Luân biểu đệ, ngươi dẫn đệ đệ của ta đi chơi cùng Cẩu Đản bọn họ được không?”
Lưu Luân xụ mặt không tình nguyện, nhưng vẫn cao ngạo nói: “Được rồi, bất quá chuyện hôm nay ngươi nhìn thấy ta tắm rửa không được nói cho người khác.”
Mục Dương Linh áp xuống tươi cười, nghiêm trang nói: “Vừa rồi ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-chi-thich-lam-ruong/2485122/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.