Mục Dương Linh lấy ra cung tiễn, bắn một lần hai mũi tên, bắn trúng hai người đang lớn tiếng nói giỡn ở phía trước, đội ngũ của người Hồ kinh hãi, hét lớn: “Có mai phục, là người Hán mai phục!” 
Mục Dương Linh một bên chuyển động, một bên nhanh chóng lắp mũi tên vào cung, Lưu Hiên cùng Lưu Lực chạy vào trong rừng cây ở hai bên không ngừng lay động cây cối, người Hồ sợ hãi, bọn hắn cho rằng đã bị người Hán bao vây, rút đao chạy về phía trước để phá vòng vây. 
Mục Dương Linh bắn mũi tên về phía trước, lập tức bắn chết năm người, việc này làm cho người Hồ có chút sợ hãi. 
Bọn họ đi theo phía sau tướng quân Ngột Thuật tới Đả Thảo Cốc, tướng quân Ngột Thuật mang theo một đội binh lính đi đến huyện thành, bọn họ không phải binh sĩ, không có bản lĩnh để được đi theo, chỉ có thể ở thôn trang nhặt chút chỗ tốt, người Hán từ trước đến nay đều nhát gan, chỉ cần bọn họ giơ lên đại đao, bọn họ chỉ có thể quỳ xuống đất xin tha, cho nên bọn hắn hơn trăm người liền chia làm bốn đội, hai đội bọn họ đã hội hợp ở phía trước, còn tưởng rằng có thể quét ngang tất cả thôn trang ở bảy dặm chung quanh, nhưng hiện tại xem ra, bọn họ đã lâm vào bên trong bẫy rập của người Hán? 
Ô Dã có chút hối hận, tâm địa của người Hán chín khúc mười tám cong, tướng quân Ngột Thuật cùng tướng quân của người Hán đánh bốn năm cũng không phân ra thắng bại, tướng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-chi-thich-lam-ruong/2484988/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.