Tề Hạo Nhiên cúi đầu không nói lời nào, Phạm Tử Câm thấy hắn giả bộ u buồn, trực tiếp đánh qua một cái tát, “Được rồi, đến trước mặt biểu ca lại giả bộ thương tâm, kỳ thật ta cảm thấy doanh năm cũng không tệ, bọn họ cơ hồ đều là người địa phương, chỉ cần ngươi kêu gọi là có thể lập tức đến, ngươi quản bọn họ gần như là quản địa đầu xà, tuy rằng là tân binh, nhưng chỉ cần ngươi ra sức huấn luyện bọn họ, khẳng định sẽ mạnh hơn doanh bốn.” 
Tề Hạo Nhiên nghĩ đến Mục Thạch cùng Mục Dương Linh đều có sức lực lớn, lập tức thoải mái, “Ngươi nói không sai, người của doanh năm nhất định sẽ mạnh hơn doanh bốn.” 
Tề Hạo Nhiên chỉ cần vểnh mông là hắn đã biết Tề Hạo Nhiên đang suy nghĩ cái gì, Phạm Tử Câm chậm rãi nói: “Ngươi suy nghĩ nhiều, Mục gia sẽ không bị xếp vào.” 
Tề Hạo Nhiên ngưng tươi cười, “Vì sao?” 
“Không phải Mục cô nương đã nói cả nhà nàng muốn đi về phía nam rồi sao, dựa vào ân tình của nàng đối với hai ta, biểu ca sẽ không khó xử bọn họ.” Kỳ thật Phạm Tử Câm cũng không cảm thấy Mục Dương Linh có bao nhiêu ân tình với bọn họ, bữa cơm ân tình ở huyện Minh Thủy bọn họ đã trả, lần này cứu bọn họ xem như là chức trách, nhưng mời đại phu ra bạc mua thuốc cho bọn hắn xem như đã vượt qua ân tình lúc trước? 
Chỉ có Hạo Nhiên cái tên ngu ngốc này luôn cho rằng một bữa cơm trong lúc hoạn nạn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-chi-thich-lam-ruong/2484953/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.