Hàn Duyệt và Kha Tuyết Nhã trở về vương phủ, vừa về đến phủ hắn đã kéo nàng vào trong phòng đóng cửa lại, rồi lại đi đến tủ lục lọi gì đó một lúc.
‘Chàng đang tìm thứ gì sao?” Kha Tuyết Nhã thong thả ngồi xuống ghế, tiện tay rót một ly trà thưởng thức.
“Tìm thấy rồi.” Hàn Duyệt la lên một tiếng, vẻ mặt với mừng chạy đến chỗ nàng, đặt trên bàn một lọ thuốc nhỏ.
“Đây là cái gì?” Kha Tuyết Nhã ngước mắt lên nhìn hắn, đó không phải thuốc độc đấy chứ?
Hàn Duyệt không nói gì ngồi xuống bên cạnh nàng, kéo bàn tay bị thương của nàng nhẹ nhàng đặt lên bàn, mở nắp lọ ra chế một ít thuốc vào cổ tay bị thương của nàng, lấy tay nhẹ nhàng mà xoa.
Nàng thật không ngờ tên ngốc như hắn cũng rất biết quan tâm người khác mà còn ân cần chu đáo như vậy nữa, nhìn ở góc độ này hắn thật anh ~ tuân a.
“Nương tử có đau không?” Hàn Duyệt càng thoa càng nhẹ hơi trước sợ nàng sẽ đau, lâu lâu lại liếc nhìn biểu hiện của nàng.
‘Không đau, khi nãy chàng sao lại bênh vực cho ta.” Kha Tuyết Nhã lấy tay còn lại chống cằm nhìn hắn, khi nãy lúc hắn bảo vệ nàng nhìn hắn không ngốc chút nào.
“Bọn họ bắt nạt nương tử, bổn vương là phu quân phải bảo vệ nương tử.”
Hàn Duyệt ngây người một lúc rôi trả lời, hắn cũng không cần biết là chuyện gì, nàng bị bắt nạt hắn không thể đứng nhìn.
“Nhưng lỡ trong chuyện hôm nay, ta sai trước thì sao?” Kha Tuyết Nhã đưa ra giả thuyết ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-bon-vuong-bi-bat-nat/163952/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.