“Nương tử, nàng có thấy khi nãy bổn vương rất giòi không?”
Trong xe ngựa Hàn Duyệt kéo ống tay áo nàng, ánh mắt như chờ đợi khen thưởng từ nàng.
Kha Tuyết Nhã khó hiểu nhìn hắn, chợt nhớ ra ánh mắt khi nãy của Hàn Viễn, bên trong ánh mắt đó đầy thù hận chất chứa, liền mở miệng khen hắn một tiếng “Giỏi, chàng rất giỏi.”
“Nương tử, có phải nàng đang dẫn ta đi chơi không?”
Hàn Duyệt nghe được lời khen thích thú không thôi, nhưng vẫn không quen lời nàng đã hứa với hắn.
“Chàng muốn đi đâu?”
Kha Tuyết Nhã hỏi hắn, trong đầu hắn ngoài ăn với chơi ra không còn gì khác sao? “Ta muốn đến Duệ phủ, chơi với cửu đệ.”
Hàn Duyệt nói trong rất hào hứng, vẻ mặt cười không ngớt.
Xe ngựa lập tức chuyển hướng đi đến Duệ phủ.
“Hoàng hậu rốt cuộc đã dùng cách gì mà khiến chàng uống thuốc?”
Kha Tuyết Nhã nhỏ tới lời nói lúc nãy, nàng thật tò mò muốn biết đó là cách gì.
“Bọn họ… mẫu phi…”
Hàn Duyệt đột nhiên ôm đầu vè mặt có chút hoảng loạn, mồ hôi trên mặt tuôn như nước.
“Vương gia chàng làm sao như vậy?”
Kha Tuyết Nhã nhìn thấy biểu hiện của hắn khiến nàng thêm lo lắng, chẳng lẽ nàng nói gì sai hay sao? “Vương phi, là hoàng hậu lấy hài cốt Sở phi ra đe dọa vương gia, vương gia lại ám ảnh cái chết của Sở phi nên mỗi lần nhắc tới đều có vài phần kích động.”
Lý Nghĩa nghe tiếng động bên trong liền vén màn giải thích, dù sau cũng theo Hàn Duyệt từ nhỏ tởi lởn không biết nhiều thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-bon-vuong-bi-bat-nat/163946/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.