Màn đêm bao trùm lên cả hoàng cung Minh Quốc, bóng tối xuất hiện là lúc thích hợp để làm một số chuyện, chẳng hạn như ám sát. Một bóng đen phi thân từ nóc nhà xuống đất, thần không biết quỷ không hay mà tiến vào một cung điện xa hoa, lộng lẫy. Đỗ Nguyệt Nhã từ từ bước tới gần giường của lão hoàng đế
- Ngươi là ai, to gan dám tự ý lẻn vào tẩm cung của trẫm, người đâu ...
- Ông đừng kêu nữa, không ai có thể cứu được ông đâu
- Người đâu có thích khách, người đâu - Hoàng đế Minh Quốc sợ hãi kêu thị vệ, nhưng đáng tiếc bọn họ đã bị thuộc hạ của nàng đánh ngất hết
- Ta đã nói rồi mà, đừng kêu nữa, không ai đến cứu ông được đâu
- Ngươi... ngươi định làm gì
- Ông đoán thử xem, ông đã làm những gì để gây thù chuốc oán với người khác - Lúc đầu nàng không định giết lão hoàng đế này nhưng nàng lại điều tra được ông ta là một người ngang tàn, bạo ngược. Vậy thì chỉ trách ông ta không biết làm người tốt thôi
- Ta...nữ... nữ hiệp... ta biết sai rồi, tha cho ta đi, ta không muốn chết
- Nói nhiều, thật phiền - Nàng dứt khoát nhét vào miệng lão ta một viên thuốc độc
- Ta không muốn... chết, người đâu, cứu...cứu ta
Nàng đợi đến khi lão ta tắt thở rồi mới rời đi, trước khi đi còn nhét vào tay lão một miếng ngọc bội. Tin tức hoàng thượng băng hà không lâu đã lan xa khắp nơi, vừa lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-a-vi-phu-biet-sai-roi/2998969/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.