Mặt trời vừa ló dạng ở chân trời phía đông, đoàn người của Đỗ Nguyệt Nhã nhanh chóng thu dọn rồi tiếp tục lên đường đến biên quan
- Hoàng thượng, biên quan truyền tin đến nói là mười lăm vạn quân Thanh Viên đã đến gần biên giới
- Được, ta biết rồi, truyền lệnh của ta xuống, mọi người mau chóng lên đường, trước bình minh ngày mai phải đến được biên quan - Quân số của Hy Nguyệt và Thanh Viên cũng không chênh lệch nhiều, ắt hẳn sắp tới sẽ xảy ra một trận đại chiến
- Dạ
Nàng chỉ huy binh lính gấp rút lên đường đi suốt một ngày một đêm cuối cùng cũng đến được biên quan. Đỗ Nguyệt Nhã cho binh lính dựng lều trại rồi cùng hắn và Lâm Ngự bàn bạc kế hoạch tác chiến trong chủ trướng
- Hoàng thượng, quân số của ta và Thanh Viên cũng không chênh lệch nhau nhiều, nếu đối đầu trực diện e là sẽ thương vong không ít - Lâm Ngự lên tiếng nói ra suy nghĩ trong lòng
- Tất nhiên là chúng ta sẽ không đối đầu trực diện với bọn họ, ta đã có kế hoạch từ lâu rồi, còn chàng, chàng nghĩ sao ?- Đỗ Nguyệt Nhã quay sang hỏi Viên Mặc Ngôn, nàng biết hắn cũng đã có kế sách, bao nhiêu năm hắn trên chiến trường, nàng cực kì tin tưởng hắn
- Theo ta thấy chúng ta nên chia binh ra làm ba đường - Hắn không nhanh không chậm nhìn nàng đưa ra ý kiến, nàng cư nhiên lại tin tưởng hắn như vậy, phải biết rằng hắn chính là người của Thanh Viên, như vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-tu-a-vi-phu-biet-sai-roi/2998958/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.