“Nương nương, người thật buồn lo vô cớ, con cũng không phải là Thiên nữ, người nào để ý con chứ?” Hạ Vân Hi nghe nàng nói, không cho là đúng phản bác lại.
Hoàng hậu cũng không lạc quan được, nhưng chuyện cứ thế này, cũng chỉ có thể mặc cho số phận, thuận theo tự nhiên thôi.
“Được rồi, nương nương đừng lo lắng, sẽ không sao đâu!” Hạ Vân Hi nắm nhẹ vai nàng mỉm cười trấn an. Sau đó như nhớ ra cái gì, nhăn mũi nói: “Hiện tại quan trọng nhất là nghĩ biện pháp khiến Thác Bát Nghiên đó bỏ ý niệm chọn Dật Phong làm Phò mã đi.”
Muốn gả cho Dật Phong sao, nằm mơ đi!
Nghe nàng này nhắc tới, hoàng hậu mới nhớ lại chuyện này, không khỏi mày cau: “Vân Hi, này cũng không hay lắm, kết thân là chuyện lớn, liên quan đến ích lợi quốc gia, hai bang giao hảo, mà Dật Phong là thái tử, càng phải gánh phần trách nhiệm này.”
Hạ Vân Hi nghe nàng nói như vậy, nóng nảy: “Nhưng Dật Phong không thích cái công chúa đó, nếu ép hắn cưới không phải là làm khó hắn sao? Nương nương, người nhẫn tâm sao?”
“Này...... Nhưng hoàng thượng đã đáp ứng rồi!” Thật ra thì hoàng hậu cũng không nguyện ý để nhi tử lấy nàng ta, nhưng hoàng thượng kim khẩu ngọc ngôn*, nàng còn làm sao được.
*lời nói tựa kim ngọc, không thể thay đổi được.
Hạ Vân Hi lại cười nói: “Không sợ, Thác Bát Nghiên đó nói rồi, chỉ cần ta thắng nàng, nàng sẽ chủ động rút lui.”
“Con có thể nắm chắc sao, có thể thắng sao?” Hoàng hậu lo lắng nhìn nàng: “Nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-rat-khi-phach-chi-cung-chieu-thai-tu-phi-buong-binh/1617118/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.