Hàn Thượng Thư lúc này cũng đi tới, đem bằng cư cầm trong tay đưa tới trước mặt Hạ Vân Hi, vui vẻ cười nói: “Tịch Vân công tử, đây là bằng cư thuộc thiên triều hoàng thất, ngươi chỉ cần cầm nó, ở bất kỳ một nhà ngân hàng tư nhân nào của bổn triều cũng có thể lấy năm ngàn lượng hoàng kim.”
Hạ Vân Hi dĩ nhiên là cười hì hì nhận lấy, liếc mắt một cái liền xếp bỏ vào trong ngực. Mặc dù hoàng hậu nương nương mỗi tháng đều cho nàng không ít ngân lượng, nhưng dùng mãi cũng ngại, huống chi còn là năm ngàn lượng hoàng kim!
“Tịch Vân công tử, không biết ngươi có hứng thú vào triều làm quan không?” Vinh Quốc Công nhìn thiếu niên linh khí thông minh trước mắt này, trong lòng tán thưởng, nếu người này có thể vì nước dốc sức, nhất định là phúc Tấn Minh Vương.
Nghe vậy, Hạ Vân Hi sửng sốt một chút, sau đó nói thật: “Đa tạ đại nhân khen ngợi, chỉ là tại hạ từ trước đến giờ tính tình buông thả đã quen, đối với quan trường không có một chút hứng thú.”
Chuyện cười, nếu nàng làm quan vậy làm sao còn có thời gian làm bạn với người yêu, hơn nữa nàng còn là nữ đấy, rất sợ phạm tội khi quân, huống chi, hoàng hậu nương nương cũng sẽ không cho phép.
Mọi người nghe xong, ngây ngẩn cả người, vẻ mặt khoa trương nhìn Hạ Vân Hi.
Trời ạ, bọn họ không có nghe lầm chứ? Hắn lại cự tuyệt cơ hội tốt như vậy? Phải biết có thể vào triều làm quan là ước mơ bao nhiêu người!
Vinh Quốc Công cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-rat-khi-phach-chi-cung-chieu-thai-tu-phi-buong-binh/1617093/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.