Hạ Vân Hi mặc đồng phục cung nữ đơn giản, đeo màn lụa che mặt màu tím mỏng, cùng Thanh Thanh đi tới Hoa Dương cung.
Dọc theo đường đi, nàng nhỏ giọng: ”Thật khó hiểu, hoàng hậu nương nương tại sao phải bắt ta ăn mặc như vậy? Còn phải mang cái khăn che mặt, thật kỳ quái?” Làm nàng giống như tội phạm.
Còn nữa…, cái khăn che mặt cơ hồ che luôn một đôi mắt của nàng, như vậy lúc đi có thể té ngã hay không?
“Đại khái hoàng hậu là sợ người lạ mặt, người trong cung nhìn thấy sẽ phiền toái thôi.” Thanh Thanh chỉ có thể giải thích như vậy, bởi vì nàng cũng không biết tại sao.
“Thanh Thanh, người có hay chung đụng với những người trong hoàng cung hay không?”
Trước kia ở trong TV hoặc là trên sách sử, đều nói người hoàng thất cổ đại rất dã man, động một chút là dùng hình, chém cả nhà. Nhưng giờ nàng thấy cũng không hẳn như vậy, hoàng hậu nương nương rất tốt, Dật Phong mặc dù lạnh lùng, nhưng lại rất có cá tính, vì vậy nàng hết sức tò mò hoàng thất rốt cuộc là như thế nào?
“Cái này sao......” Thanh Thanh suy nghĩ một chút, cau mày nói: “Nô tỳ chỉ có thể nói, trong cung loại người gì cũng có, chung sống chưa hẳn là người tốt. Nô tỳ cho là, trừ hoàng hậu cùng thái tử ra, những người khác cô nương tốt nhất vẫn nên tránh được thì tránh thôi.”
Đây là kinh nghiệm sau tám năm nàng vào cung.
“A!” Hạ Vân Hi hiểu rõ gật đầu, nàng đại khái có thể hiểu ý tứ Thanh Thanh.
Hai người cười cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-rat-khi-phach-chi-cung-chieu-thai-tu-phi-buong-binh/1617059/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.