Chương trước
Chương sau
Mấy người Vãn Đông không phát hiện ra tiểu thái giám ở Ngự Hoa Viên mà Quế Nhuế tiếp xúc có gì không ổn, nhưng Quế Nhuế vừa nghĩ cách động tay vào thức ăn của Khương Mạn và Nhị Hoàng tử Vãn Đông liền phát hiện ra có điều không đúng.

Vãn Đông nhận ra rồi cũng không đi vạch trần Quế Nhuế ngay, mà nương theo lời Quế Nhuế rời đi, cho Quế Nhuế cơ hội ra tay, sau đó dẫn người đi bắt Quế Nhuế.

Khương Mạn nhìn Quế Nhuế đang quỳ trên mặt đất, bình đạm nói: "Nói đi, ngươi là ai?"

Quế Nhuế cắn chặt răng không muốn phối hợp.

Khương Mạn nhìn bộ dạng của nàng ta, cười cười, "Ngươi cho rằng ta nhất định phải moi được chút thông tin từ miệng ngươi sao?"

Quế Nhuế kinh ngạc ngẩng đầu, trong ánh mắt hiện rõ nghi vấn, chẳng lẽ không phải sao?

"Ta hỏi ngươi, ngươi muốn nói thì ta sẽ nghe, còn ngươi không muốn nói thì ta cũng không ép ngươi. Nghe nói trong Nội Vụ Phủ có ngục riêng, có lẽ ngươi cũng có chút hiểu biết về chỗ này."

Nói xong Khương Mạn cũng không quan tâm sắc mặt Quế Nhuế tái nhợt hẳn đi, nói với Tiểu Đậu Tử: "Đưa người cho Tề công công đi."

Nhóm ám vệ thấy Quế Nhuế bị đưa đến Nội Vụ Phủ liền quay về báo cáo với Vĩnh An đế.

Vĩnh AN đế nghe xong thì gật đầu, "Như vậy cũng tốt, bảo Tề Đại Trung thẩm vấn cho kỹ. Cũng không cần tiếp tục quan sát tiểu thái giám kia nữa, trực tiếp đưa đến cho Tề Đại Trung luôn đi, bảo hắn thẩm vấn luôn."

Sau khi tiểu thái giám kia tặng hoa cho các cung, những người quay lại Ngự Hoa Viên chỉ có người của Trường Xuân Cung, Nhân Khánh Cung và Ngọc Dương Cung. Trường Xuân Cung chỉ có mỗi Giang Quý phi ở, Giang Quý phi là chủ tử của Quế Nhuế, nhưng lại không phải chủ tử duy nhất của Quế Nhuế.

Ngọc Dương Cung có Tương Mỹ nhân và Quách Sung nghi đang ở, người đi tìm tiểu thái giám kia là cung nữ của Tương Mỹ nhân, mà trước đó Tương Mỹ nhân cũng đi tới hành cung, cho nên trước mắt Tương Mỹ nhân cũng thuộc diện đáng nghi.

Tiểu cung nữ đi tìm thái giám ở Ngự Hoa Viên kia là người của Phùng Chiêu nghi. Khoảng thời gian này Phùng Chiêu nghi đang bận chuẩn bị cho hôn sự của Nhị Công chúa, căn bản không có thời gian để nhắm vào Khương Mạn, hơn nữa, Phùng Chiêu nghi không có suy nghĩ khôn khéo đến thế.

Nhưng ở Nhân Khánh Cung trừ Phùng Chiêu nghi ra còn có Mạnh Tiệp dư, tuy rằng tiểu cung nữ đi tìm tiểu thái giám kia là người của Phùng Chiêu nghi, nhưng chủ tử giấu mặt kia của Quế Nhuế đã làm nhiều việc như vậy mà không để lộ dấu vết đã cho thấy người này rất cẩn thận, người đi truyền tin không nhất thiết phải là người thân cận. Hơn nữa lần này Mạnh Tiệp dư cũng tới hành cung.

Cho nên, trước mắt Mạnh Tiệp dư và Tương Mỹ nhân đều đáng ngờ.

Tề Đại Trung giam Quế Nhuế và tiểu thái giám ở Ngự Hoa Viên vào ngục hai ngày, trừ chính hắn ra thì hai người bọn họ không được gặp ai khác, hơn nữa vì để đề phòng hai người này tự sát, hắn còn làm đủ loại phòng bị. Trong hai ngày này, Tề Đại Trung chẳng hỏi bọn họ lất một câu, chỉ đem tất cả hình cụ đến bày ra trước mắt, tiện thể giảng giải cách dùng mấy hình cụ này một phen.

Đến ngày thứ ba, Tề Đại Trung rốt cuộc cũng mở miệng thẩm vấn hai người bọn họ, hắn vừa mới cầm lên một hình cụ, Quế Nhuế đã khóc lóc khai ra.

"Tề đại tổng quản tha mạng, là Giang Quý phi......., là Giang Quý phi sai nô tỳ làm."

Tề Đại Trung lắc đầu nói: "Không thành thật."

Quế Nhuế nóng ruột nói: "Những gì nô tỳ nói đều là thật, Giang Quý phi là người sai nô tỳ hạ độc Khương Chiêu viện và Nhị Hoàng tử."

"Ta đương nhiên biết Giang Quý phi sai ngươi hạ độc Khương Chiêu viện và Nhị Hoàng tử, ta đang hỏi chủ tử sau lưng ngươi là ai? Người mưu hại Đại Hoàng tử ở hành cung là ai?"

Quế Nhuế nhìn Tề Đại Trung với ánh mắt khiếp sợ, rất nhanh đã hạ mi mắt, nói: "Nô tỳ không biết đại tổng quản có ý gì, sao nô tỳ biết được người hại Đại Hoàng tử là ai?"

"Thật sự không biết sao? Có lẽ không phải ngươi không biết, chỉ là nhất thời quên thôi, để ta giúp nguôi một chút, nói không chừng ngươi lại nhớ ra thì sao?" Tề Đại Trung nói xong liền cười âm trầm, cầm hình cụ đưa về phía Quế Nhuế.

"A............" Quế Nhuế vừa hét lên thảm thiết vừa cầu xin tha thứ, "Đại tổng quản tha mạng, nô tỳ thật sự không biết, a..........."

"Không biết?" Tề Đại Trung nói: "Ta thấy ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn, một là bây giờ nói cho ta biết, hai là chờ sau khi ngươi thử qua đủ loại hình cụ ở đây rồi lại nói cho ta nghe. Ngươi yên tâm, các loại hình cụ ở đây ta đều thông thạo lắm, ngươi chưa thử qua tất cả các loại hình cụ ở đây ta sẽ không để ngươi chết đâu."

Ngữ khí của Tề Đại Trung rất ôn nhu, Quế Nhuế nghe xong lại run rẩy không ngừng.

"Thế nào? Đã nghĩ xong chưa? Là hiện tại nói cho ta biết người đứng sau lưng ngươi là Tương Mỹ nhân?" Tề Đại Trung vừa nói vừa quan sát biến hóa trên mặt Quế Nhuế, thấy lúc hắn nói đến Tương Mỹ nhân thì Quế Nhuế có chút kinh ngạc, nhưng lại không có sự khiếp sợ khi bị hắn đoán trúng, hắn liền chậm rãi nói tiếp vế sau, "Hay là Mạnh Tiệp dư?"

Lần này sự chột dạ hiện rõ trên mặt Quế Nhuế.

Tề Đại Trung cười cười, "Nói đi, sao ngươi lại trở thành người của Mạnh Tiệp dư, Mạnh Tiệp dư đã sai ngươi làm những gì?"

Quế Nhuế thấy vậy cũng không giấu diếm nữa, khai tất cả từ đầu đến cuối cho Tề Đại Trung nghe.

Năm đó Mạnh Tiệp dư vô tình đã cứu Quế Nhuế một mạng, sau đó tuy rằng chủ tử của nàng ta vẫn là Giang Quý phi, nhưng nàng ta lại thật lòng làm việc cho Mạnh Tiệp dư.

Nhưng vài năm nay Mạnh Tiệp dư rất ít phân phó nàng ta làm việc, chuyện của Đại Hoàng tử ở hành cung là lần đầu tiên Mạnh Tiệp dư giao việc cho nàng ta. Lần này nàng ta chủ động đi tìm Mạnh Tiệp dư là vì Giang Quý phi sai nàng ta hạ độc Khương Chiêu viện và Nhị Hoàng tử, nàng ta không biết có nên làm theo lời của Giang Quý phi không.

Cung nữ nhị đẳng bên người Quý Chiêu dung cũng là người của Mạnh Tiệp dư, nhưng cung nữ đó là bởi vì người thân trong nhà bị Quý Chiêu dung uy hiếp, mới không thể không nghe lời Mạnh Tiệp dư.

Tề Đại Trung nghe Quế Nhuế nói xong, lại hỏi: "Trước đó người truyền tin cho Triệu Đại Hổ là ai?"

"Triệu Đại Hổ là ai?" Lần này Quế Nhuế thật sự không biết.

Tề Đại Trung lại dùng hình lần nữa với Quế Nhuế, cũng đổi vài cách hỏi khác, xác định Quế Nhuế quả thật không biết chuyện của Triệu Đại Hổ, cũng chưa từng giúp Mạnh Tiệp dư gửi thư ra ngoài mới buông tha cho Quế Nhuế, chuyển sang ngục giam tiểu thái giám kia.

Tiểu thái giám này không cứng như Quế Nhuế, Tề Đại Trung còn chưa bắt đầu tra tấn, hắn nhìn thấy hình cụ trong tay Tề Đại Trung đã khai ra toàn bộ. Nhưng những chuyện mà tiểu thái giám này biết cũng không nhiều, hắn bị Quế Nhuế phát hiện mình cùng một tiểu cung nữ đối thực (1)mới bất đắc dĩ giúp Quế Nhuế truyền tin mà thôi.

(1) đối thực: nguyên là một cụm từ mô tả hành vi đồng tính giả giữa cung nữ, sau trở thành một cụm từ mặc định cho hành vi quan hệ "vợ chồng" giữa cung nữ và thái giám (nguồn: wikipedia)

"Vậy ngươi truyền tin cho ai?" Tề Đại Trung hỏi.

"Quế Nhuế bảo tiểu nhân truyền tin cho Tử Tô của Nhân Khánh Cung." Tiểu thái giám run rẩy thành thật trả lời.

"Ngươi giúp Quế Nhuế đưa tin mấy lần?"

"Mới có một lần." Tiểu thái giám khóc không ra nước mắt nói: "Đây là lần đầu tiên Quế Nhuế cô nương sai nô tài truyền tin tức."

Mà bây giờ hắn đã bị giam vào ngục tối, hắn cảm thấy mình thật sự xui quá là xui.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.