Giang Quý phi nghe vậy hơi nheo mắt, "Ngươi chắc chắn?"
Thái giám kia tự tin nói: "Nương nương, tiểu nhân phụ trách hành hình đã nhiều năm như vậy, chưa bao giờ thất thủ cả."
"Được rồi, ngươi lui ra đi." Giang Quý phi phất tay cho người đi xuống.
Sau khi thái giám kia đi, Đinh Hương nói với Giang Quý phi: "Nương nương, nếu không phải do người của chúng ta quá tay, vậy sao Tiểu Hồng kia lại vì bị thương quá nặng mà chết chứ? Hình như có gì đó không đúng thì phải."
Giang Quý phi cười lạnh, "Cái này vẫn còn chưa rõ sao? Hiền phi quả là độc ác, xuống tay cũng nhanh thật."
Nếu không phải Hiền phi trình chuyện này lên chỗ Hoàng thượng trước khiến nàng ta không có thời gian phản ứng thì nàng ta đã tìm mọi cách để vạch trần bộ mặt thật của Hiền phi rồi.
Đáng tiếc, hiện tại Hoàng thượng đã xử lý xong xuôi chuyện này, nói gì cũng vô ích.
Cao Hiền phi và Giang Quý phi đấu nhau mà khiến mọi người trong hậu cung hoa hết cả mắt.
Trong Vân Hoa Cung, chủ tớ ba người Khương Mạn cũng đang đánh giá chuyện của Giang Quý phi và Cao Hiền phi.
Vẻ mặt Liễm Thu đầy ngưỡng mộ nói: "Quý phi nương nương cũng thật lợi hại, chân trước Cao Hiền phi vừa đánh người của Trường Xuân Cung, không cho bọn họ dẫn Tiểu Hồng đi, chân sau Quý phi nương nương đã dẫn theo Triệu công công bên người Hoàng thượng đưa người đi, còn đánh chết người nữa."
Vãn Đông lắc đầu, "Cao Hiền phi mới là người lợi hại."
"Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-nang-khong-muon-cung-dau/3544004/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.