Tán gẫu xong, đã đến lúc vào chủ đề chính.
Trên đường đến đây Khương Mạn đã chuẩn bị sẵn tinh thần, tự nhủ lát nữa cho dù đau thế nào cũng phải nhịn, tuyệt đối không được cắn Hoàng thượng lần nữa.
Nhưng lúc đi vào "chính sự", Khương Mạn mới phát hiện mình chuẩn bị tâm lý vô ích rồi. Về đến Ngọc Phù uyển, lúc nằm trên chiếc giường nhỏ, Khương Mạn mơ mơ màng màng còn đang suy nghĩ lần này không chỉ không đau mà còn thật thoải mái a! Chỉ là... có chút mệt mỏi.
Một đêm này Khương Mạn ngủ rất ngon, nhưng hậu cung lại có rất nhiều người trằn trọc khó ngủ.
Sáng hôm sau, Khương Mạn vừa ăn sáng xong thì ý chỉ tấn vị cùng ban thưởng đã tới Ngọc Phù uyển.
Khương Mạn dẫn mấy người trong Ngọc Phù uyển tiếp chỉ tạ ơn. Thái giám phụ trách tới tuyên chỉ Tiểu An Tử mỉm cười nói với Khương Mạn: "Nô tài chúc mừng tài nhân tấn vị."
Khương Mạn cười khách khí đáp lại, mang hà bao trong tay Liễm Thu nhét vào tay Tiểu An Tử, "Phiền An công công phải chạy chuyến này rồi."
Tiểu An Tử ước lượng hà bao trong tay, nụ cười trên mặt thêm phần tươi vui, "Tài nhân khách khí rồi. Có thể nhìn thấy dáng vẻ tài nhân vui mừng cũng là vinh hạnh của nô tài."
Đám người Tiểu An Tử vừa rời khỏi Ngọc Phù uyển, Liễm Thu, Tiểu Đậu Tử cùng Tiểu Quả Tử hướng Khương Mạn chúc mừng. Khương Mạn cũng không làm mọi người mất hứng liền thưởng bạc cho ba người họ.
Sau một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-nang-khong-muon-cung-dau/2492249/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.