Thái Y Viện nghe Khương Tài nhân đang bị cấm túc muốn thỉnh thái y thì ngươi đẩy ta ta đẩy ngươi không ai đồng ý đến Ngọc Phù uyển.
Tiểu Đậu Tử ở một bên cười theo: "Khiến các vị đại nhân thêm phiền phức rồi, chỉ là còn phải phiền một vị đại nhân đi cùng nô tài về Ngọc Phù uyển nữa."
Mấy vị thái y đang làm việc đối mặt nhìn nhau, cuối cùng một người đang ngồi ở góc tường lật sách đứng lên, "Dẫn ta đi xem một chút đi."
Người này họ Vân, tuổi tầm bốn mươi, đầu tóc chải chuốt tỉ mỉ, mặc thất phẩm ngự y. Những người thế này ở Thái Y Viện thường xuyên bị coi nhẹ, trong cung hầu hết các phi tần đều không muốn người như này bắt mạch cho mình.
Tiểu Đậu Tử cũng chần chừ một lúc, nhưng thấy mấy thái y nổi danh trong Thái Y Viện đều đang ngồi bất động như núi, ngay cả một ánh mắt cũng không ném qua cho hắn, Tiểu Đậu Tử chỉ có thể mỉm cười chào hỏi Vân Thái y, "Vậy thì làm phiền đại nhân rồi."
"Gọi ta Vân Thái y là được rồi."
Tiểu Đậu Tử rất nghe lời: "Vân Thái y."
Thái Y Viện cách Ngọc Phù uyển khá xa, Tiểu Đậu Tử cùng Vân Thái y phải đi một lúc lâu mới tới nơi.
Sau khi dẫn người vào Ngọc Phù uyển, Tiểu Đậu Tử giới thiệu cho Khương Mạn, "Vị này là Vân Thái y của Thái Y Viện."
Khương Mạn hướng vân thái y gật đầu một cái, "Làm phiền Vân Thái y rồi."
"Không dám." Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-nang-khong-muon-cung-dau/2492232/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.