Khương Mạn nhìn mấy cái trâm nạm ngọc trước mắt, tùy ý chỉ một cái, nói: "Vậy thì dùng cái này đi."
Lúc này Liễm Thu mới ý thức được Khương Mạn vừa thất thần, nàng vừa giúp Khương Mạn cài trâm, vừa nói: "Ban nãy chủ tử đang nghĩ gì thế?"
"Ta đang nghĩ về Mạnh Tiệp dư." Khương Mạn nói.
"Mạnh Tiệp dư?" Trong giọng nói của Liễm Thu mang chút mơ hồ, vừa rồi nàng nói nhiều như vậy, thế nào mà chủ tử lại nghĩ về Mạnh Tiệp dư đến xuất thần như vậy? Mặc dù Mạnh Tiệp dư bị tổn thương đến xương, nhưng chỉ cần hảo hảo tu dưỡng một khoảng thời gian sẽ tốt lên, cũng sẽ không lưu lại tai họa ngầm gì.
Chẳng lẽ là bởi vì lúc Mạnh Tiệp dư mới tiến cung từng ở Ngọc Phù uyển sao? Vậy thì Bạch Tài nhân kia lúc mới vào cung cũng ở Ngọc Phù uyển, thậm chí ở còn lâu hơn cả Mạnh Tiệp dư. Mặc dù có vài chuyện năm trước Bạch Tài nhân đã làm thực sự làm người khác rất chán ghét, nhưng tốt xấu gì các nàng cũng coi như có chút qua lại. Tuy nói Mạnh Tiệp dư đã từng ở Ngọc Phù uyển, nhưng nàng ta cùng chủ tử các nàng nói chuyện với nhau chắc còn chẳng đến mười câu.
Liễm Thu nghĩ thế nào liền hỏi thế nấy.
Khương Mạn lắc đầu, "Không phải là vì cái này."
Chẳng qua là nàng đột nhiên nghĩ tới lúc mới vào cung Mạnh Tiệp dư có giao hảo với Điền Bảo lâm, lúc ấy Điền Bảo lâm bệnh thành như vậy mà Mạnh Tiệp dư cũng không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-nang-khong-muon-cung-dau/2491744/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.