Trong Minh Sắt Cung đã bày linh đường, lúc Khương Mạn đến thì thấy một mảnh trắng thuần.
Vú nuôi ôm Ngũ Công chúa trong lòng, thay nàng quỳ trước linh đường, hai người Triều Vân cùng Mộ Vũ dập đầu đáp lễ những người tới lễ truy điệu của Tống Tu nghi.
Khương Mạn thắp hương cho Tống Tu nghi xong, lúc chuẩn bị rời đi lại nhìn thấy Mạnh Tiệp dư đã ở trong cung mình dưỡng bệnh gần ba tháng xuất hiện.
Mạnh Tiệp dư mặc một bộ y phục màu xanh nhạt, váy dài che đi hai chân, trên đầu cũng không mang trang sức quá hoa lên, nàng ngơ ngẩn nhìn linh đường của Tống Tu nghi, cũng không biết là đang nghĩ cái gì.
Nhận ra được ánh mắt của Khương Mạn, Mạnh Tiệp dư gật đầu nhẹ với nàng, Khương Mạn cũng đáp lễ lại, thu hồi tầm mắt.
Đi qua đám người lộn xộn, ma xui quỷ khiến thế nào mà khi Khương Mạn cúi đầu lại thấy Mạnh Tiệp dư vô tình để lộ một góc giày thêu màu đỏ thẫm, trong rất nhức mắt.
Khương Mạn dừng chân lại, Vãn Đông nghi hoặc nhìn nàng, "Chủ tử?"
Khương Mạn lắc đầu một cái, "Không có gì, chúng ta đi thôi."
"Vâng." Vãn Đông đáp một tiếng, đỡ Khương Mạn tiếp tục đi ra ngoài.
Ra khỏi Minh Sắt Cung, Khương Mạn nhìn ánh mặt trời chói chang bên ngoài, thở dài một cái, Tống Tu nghi đã từng là sự tồn tại khiến đám phi tần hậu cung các nàng hâm mộ ghen tị, bây giờ cũng mới chỉ qua mấy năm mà đã hương tiêu ngọc vẫn, hâu cung này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-nang-khong-muon-cung-dau/2491691/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.