Nghĩ đến hủy dung, Khương Mạn đột nhiên nghĩ tới mấy ngày trước trong lúc nàng vô tình gặp phải Bạch Tài nhân, cô ta vì lúc trước ngã bị thương mà để lại sẹo trên mặt, hơn nữa nhìn vết sẹo đó trông rất dữ tợn. Cũng không biết có phải vì vết sẹo kia không mà bây giờ nhìn Bạch Tài nhân trông hết sức phiền muộn.
Khương Mạn nghe Tiểu Đậu Tử nói Bạch Tài nhân sau khi biết trên mặt mình lưu lại sẹo còn đánh vào đầu thái y đã chữa trị cho mình, nói là thái y không chữa trị tốt cho cô ta.
Nếu là một phi tử được sủng ái, đừng bảo là đánh vỡ đầu một thái y, cho dù là đánh thái y sứ Đàm Hồng thì hắn cũng chỉ có thể cười cho qua, còn lo lắng xem mình có bị Hoàng thượng hỏi tội không.
Nhưng Bạch Tài nhân phân vị thấp không nói, còn không được sủng ái, sau khi vị thái y bị đánh liền nghĩ cách báo chuyện này với Vĩnh An đế.
Sau khi Vĩnh An đế biết chuyện, vì hoàn cảnh đáng thương của Bạch Tài nhân nên cũng không thể xử lý quá khắt khe, nhưng cũng phạt Bạch Tài nhân một năm bổng lộc.
Bạch Tài nhân vào cung nhiều năm như vậy vẫn không được sủng ái, tiền bạc toàn dựa vào bổng lộc, Hoàng thượng phạt nàng một năm bổng lộc, sợ là một năm này Bạch Tài nhân cũng không sống tốt được.
Khương Mạn không quan tâm tới cục mụn trên trán mình, Liễm Thu và Vãn Đông cũng không phải là quá để ý tới nó, bất quá hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-nang-khong-muon-cung-dau/2491681/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.