Editor: Mứt Chanh
Tô Hoài Cẩn từ chính đường đi vào nội đường, vẫn luôn đi về phía bên trong mà trở về phòng.
Tiểu nha đầu Lục Y bên cạnh cười tủm tỉm nói: "Tiểu thư, người thực sự có phúc khí! Thoạt nhìn Tứ hoàng tử dùng tình cảm vô cùng sâu đậm đối với người, căn bản không phải như bên ngoài luôn đồn đãi! Lục Y chỉ dùng đôi mắt nhìn ra là biết, Tô Cẩm Nhi kia hoàn toàn là tự mình ngã, khẳng định không đùa đâu!"
Tô Hoài Cẩn nghe Lục Y nói như vậy, không khỏi "Ha ——" cười thành tiếng, tựa hồ như đang nghe thấy một thứ gì đó đáng chê cười vậy.
Lục Y thiếu chút nữa cho là nàng đang cười ngốc, mặc dù vậy nhưng trên tay vẫn rót một chung trà nóng ấm áp cho Tô Hoài Cẩn. Tiểu thư vừa mới rơi xuống nước khẳng định là lạnh lắm. Hiện giờ lại là thời tiết cuối mùa thu, cho dù không uống một chung trà thì cũng có chút hơi nóng.
Lục Y đem chung trà đưa cho Tô Hoài Cẩn, sau đó lại bận rộn ném ra một cái lò sưởi nhỏ bằng tay để Tô Hoài Cẩn ôm trong tay sưởi ấm.
Tô Hoài Cẩn cười một trận, suýt chút nữa cười đến đau cả bụng rồi nói: "Lục Y, ngươi làm sao thấy được, Tứ hoàng tử đối với ta dùng tình cảm vô cùng sâu đậm?"
Lục Y nghĩ một lúc rồi nghiêng đầu trả lời: "Tứ hoàng tử nhìn tiểu thư bằng ánh mắt thâm tình chân thành, cùng tiểu thư nói chuyện thì ngữ khí ôn nhu đa tình, trừ bỏ tiểu thư, đôi mắt ngài ấy không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-lai-tim-duong-chet/187789/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.