Editor: Sunn & Mứt Chanh
Đêm trước ngày thành hôn, Tô Hoài Cẩn đã sớm ngủ. Sáng sớm ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, nha hoàn hạ nhân bên ngoài đã bận rộn.
Tô Hoài Cẩn nằm ở trên giường, còn đang ngủ, Lục Y đã lặng lẽ đẩy cửa vào. Thấy tiểu thư còn chưa tỉnh thì lập tức mang theo bộ dạng trời sập đất lún, nói: "Tiểu thư! Tiểu thư sao người còn chưa chịu dậy! Mau đứng dậy thôi!"
Tô Hoài Cẩn còn đang lơ mơ, mỗi ngày tuy không thể nói là nàng ngủ đến mặt trời lên cao nhưng cũng sẽ không dậy sớm như vậy. Đặc biệt gần đây Tô Hoài Cẩn còn có thai, càng mệt lười ghê gớm, buổi sáng căn bản dậy sớm không được.
Tô Hoài Cẩn túm chăn, ngẩng đầu lên, căn bản không để ý tới Lục Y.
Lục Y không làm gì được, nhanh chóng tới kéo chăn gấm của Tô Hoài Cẩn xuống, nói với giọng nôn nóng: "Tiểu thư! Tiểu thư! Thật sự không thể ngủ nữa, mau đứng lên thôi!"
Tô Hoài Cẩn vẫy tay, nói: "Tiệc cưới không phải xế chiều mới cử hành sao, dậy sớm như vậy làm cái gì?"
Lục Y đếm trên đầu ngón tay nói: "Tiểu thư người còn phải đồ phấn mặt hoạ mi, còn phải thử mặc hỉ phục. Nếu có cái gì không thích hợp, sớm lệnh người đi sửa, cũng có thể kịp."
Tô Hoài Cẩn cảm thấy bất đắc dĩ, hỉ phục mấy ngày nay đã thử rất nhiều lần, còn có thể không thích hợp sao?
Tô Hoài Cẩn bị Lục Y ồn ào thật sự bất đắc dĩ, cuối cùng cơn buồn ngủ cũng bay mất, lúc này mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-lai-tim-duong-chet/1473523/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.