Tiết Trường Du muốn đưa Tô Hoài Cẩn về nhà, Tô Hoài Cẩn hơi bất đắc dĩ nên nhanh chóng rút thuộc tính tâm hồn về, để tránh cho bản thân bị “chết chìm”.
Tô Hoài Cẩn ngồi trở lại trong xe ngựa, buông rèm xe xuống, Tiết Trường Du thì hộ giá hộ tống ở một bên, rất nhanh đã hộ tống Tô Hoài Cẩn tới cửa phủ Thừa tướng.
Tiết Trường Du tự mình vén màn xe lên, cười tủm tỉm nhìn Tô Hoài Cẩn: “Được rồi, có thể xuống xe, cẩn thận một chút.”
Tô Hoài Cẩn chậm rãi bước xuống xe, Tiết Trường Du còn vươn tay ra đỡ nàng, tựa như là một gã sai vặt, động tác thật cẩn thận nhưng trên mặt lại mang theo sự cưng chiều không tan vào đâu được.
Theo lý mà nói……
Tâm hồn sẽ không nói dối, cho dù một người có giảo hoạt đi chăng nữa thì tâm hồn cũng sẽ không nói dối, tâm hồn đọc ra được tâm tư, mười phần mười hẳn là sự thật.
Dù sao cho dù Tiết Trường Du thông minh đi chăng nữa cũng không có khả năng biết Tô Hoài Cẩn có được một hệ thống vòng hồng ngọc, mỗi lần đều vội vàng tìm đường chết, cho nên không có khả năng cố ý che giấu tiếng lòng của bản thân.
Cho nên theo lý mà nói, Tô Hoài Cẩn đọc được tiếng lòng đều là sự thật, như vậy cái loại mến mộ và cưng chiều này của Tiết Trường Du cũng nên là sự thật……
Điều này khiến Tô Hoài Cẩn vô cùng khó hiểu, dựa theo tính tình cao cao tại thượng lại hay nổi giận của Tứ hoàng tử Tiết Trường Du, bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-lai-tim-duong-chet/1473512/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.