Theo lý mà nói, tuy rằng Phương Thiên anh tuấn cùng cao lớn nhưng cũng chỉ là nội giám, cho dù miệng lưỡi trơn tru thì Tiết Trường Du cũng không cần ghen tuông.
Nhưng Tiết Trường Du cố tình muốn ăn mùi vị này, thật ra cũng không phải là vì ghen tuông.
Mà đạo lý này bản thân Tô Hoài Cẩn cũng hiểu.
Dù sao Tô Hoài Cẩn cùng Tiết Trường Du đều là người sống hai đời, biết những chuyện sẽ xảy ra.
Phương Thiên là tâm phúc trước mặt Hoàng Thượng, nội giám tổng quản cũng là Hán công hai xưởng. Tuy rằng quan chức không có bao lớn nhưng tuyệt đối là dưới một người trên vạn người.
Nhưng mà Phương Thiên...... Đều không phải là hoạn quan chân chính.
Điểm này, hiện giờ sợ chỉ có Tô Hoài Cẩn cùng Tiết Trường Du biết.
Phương Thiên từ nhỏ đã chịu khổ, khi còn nhỏ đã bị bắt cóc bán vào cung nhưng Phương Thiên đều không phải là hoạn quan. Làm sao mà nghĩ tới trời xui đất khiến từng bước thăng chức, sau đó còn hầu hạ ở bên cạnh Hoàng Thượng.
Phương Thiên miệng ngọt, làm người biết ăn nói, hiểu được gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ. Không chỉ như vậy, thủ đoạn sắc bén, tâm cơ thâm trầm, làm việc lưu loát, Hoàng Thượng rất thưởng thức hắn ta làm việc nhanh như chớp. Ông luôn cảm thấy rất nhiều hoàng tử không làm việc nhanh nhẹn bằng Phương Thiên.
Phương Thiên quyền lợi ngập trời, chấn động nhất thời, nhưng về sau bí mật không phải hoạn quan của hắn ta cuối cùng vẫn bị phát hiện. Hoàng Thượng tức giận hạ lệnh xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-lai-tim-duong-chet/1473488/chuong-28-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.