Công chúa nước Thương Dương nhất thời ngã trên mặt đất, mọi người đều đứng sững sờ tại chỗ. Người làm nhà họ Tô một đám cười trộm, sứ đoàn nước Thương Dương nhanh chóng lệnh cho thị nữ đi đỡ công chúa dậy.
Công chúa tức không chịu nỗi, từ trên mặt đất bò lên, quát mắng vài câu tiếng nước Thương Dương, tựa hồ cho rằng Tô Hoài Cẩn nghe không hiểu, cho nên mắng cực kỳ không kiêng nể gì.
Tô Hoài Cẩn cười cười, tuy rằng nàng tương đối bướng bỉnh, khi còn nhỏ thích leo lên nóc nhà lật ngói chơi, trưởng thành cũng "không học vấn không nghề nghiệp" nhưng chẳng qua vì để chống đỡ nhà họ Tô nên tất nhiên học qua không ít văn tự.
Sau khi Tô Hoài Cẩn lên làm Hoàng Quý Phi thì phải tiếp đãi nữ quyến nước Thương Dương nên tất nhiên cũng học qua vài câu của ngôn ngữ nước Thương Dương.
Tô Hoài Cẩn nghe được rành mạch, cười nói: "Lời này của công chúa sai rồi, Hoài Cẩn cũng chưa từng chạm qua công chúa một chút nào, công chúa tự mình vô ý té ngã, ngược lại ăn vạ ở trên đầu người khác, trong miệng còn không sạch sẽ, này chẳng lẽ chính là lễ nghi hành xử của nước Thương Dương sao?"
Công chúa nước Thương Dương vừa nghe xong thì hít hà một hơi, hoài nghi nhìn Tô Hoài Cẩn, sau đó lại nói một câu ngôn ngữ nước Thương Dương.
Lục Y Tô Thần cùng Tô Ngọ đều mang vẻ mặt mê mang, căn bản nghe không hiểu ả ta nói cái gì.
Nhưng Tô Hoài Cẩn lại cười cười, nói: "Hoài Cẩn bất tài, nhưng một hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-lai-tim-duong-chet/1473476/chuong-24-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.