Lý Trình Tú không ngừng run rẩy cả người, cậu biết rõ mình không thể đánh bại Thiệu Quần nhưng cậu vẫn dùng sức đẩy hắn, bởi vì sự đụng chạm của Thiệu Quần khiến tóc gáy cả người cậu đều dựng đứng lên. Ở trong loại không gian bịt kín không chỗ nào để lui như thế này, lại còn phải đối mắt với người cậu sợ hãi nhất, điều này khiến cậu vô cùng tuyệt vọng.
Thiệu Quần dùng sức ôm cậu.
Hắn đã lâu rồi chưa được ôm, cảm giác này thật vừa quen thuộc, vừa có chút xa lạ. Người đàn ông trong ngực hình như còn gầy hơn trước đây, cánh tay hắn vắt ngang qua xương bả vai cậu. Lúc ôm chặt cậu thậm chí còn cảm thấy có chút vui mừng.
Hắn có lúc cũng không rõ, một người đàn ông gầy gò như vậy, khiếp nhược như vậy, lại còn rất dễ khóc lóc sướt mướt, tại sao hắn chỉ cần chạm vào cậu một cái cũng khiến hắn cảm thấy an tâm rồi. Cho dù là dòng nhiệt độ nhỏ xíu truyền ra từ làn da cậu cũng đủ để sưởi ấm cơ thể hắn. Cái thân thể lạnh cóng hắn dùng để ôm lấy cậu cũng dần dần ấm lại.
Trái tim hắn có ảo giác tan băng.
Ngay khi Thiệu Quần còn đang thất thần ôm Lý Trình Tú, bả vai hắn truyền tới một trận đau đớn.
Hốc mắt Lý Trình Tú ướt át, cậu đang dùng sức cắn đầu vai hắn.
Thiệu Quần cắn răng: “Anh cắn cái gì đấy, con mẹ nó cắn bả vai thì có tác dụng đ*o gì không? Có giỏi thì anh cắn chỗ này này.” Thiệu Quần đưa tay lên cổ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-khang/1500139/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.