Hắn không dám nhìn nàng, hơi thở từ môi nàng mang theo hương rượu, thoang thoảng… …Vân Thường nhào vào lòng của phụ nhân kia, cười nũng nịu: “Thường nhi đến đây ăn tết với mẹ mà!”
Người phụ nhân kia đẩy Vân Thường ra, chỉ vào trán nàng nói: “Nếu mà bị...... Bị người khác biết được, ta xem con làm sao mà sống đây!” Nói xong nghiên người qua. “Còn không mau đi vào đây!”
Chu Hoài Lễ đi theo Vân Thường vào trong sân, tuy bên trong này không lớn lắm nhưng được sắp xếp gọn gàng trang nhã, ở giữa sân có để bàn bày lễ vật gồm bánh ngọt cùng chút hoa quả.
Sau khi phụ nhân đóng cửa lại, liếc nhìn Chu Hoài Lễ. “Vị này là?”
Vân Thường cầm lấy miếng bánh cho vào miệng, vừa nhai vừa nói: “Hắn là người trong cung của con, người gọi hắn là Tiểu Lễ Tử đi, mẹ à con đói bụng quá! Trong nhà mẹ còn đồ ăn không?”
Chu Hoài Lễ còn chưa kịp chào hỏi câu nào liền nói “Thỉnh an phu nhân”, nhưng chỉ thấy phụ nhân kia nện một đấm vào người Vân Thường. “Cái con nha đầu thúi này đồ cúng còn chưa bày quá một canh giờ đâu! Nhả ra ngay cho ta!”
Vân Thường trốn sau lưng Chu Hoài Lễ, thò đầu ra nói: “Nuốt vào rồi! Không nhả đâu!”
Phụ nhân bất lực nhìn nàng, thở dài: “Chờ một chút, để ta đi chuẩn bị cho con chút thức ăn.”
Trên bàn ăn, Vân Thường tay đang cầm nửa con gà quay, mẫu thân của nàng vẻ mặt chán ghét nói: “Nhìn kìa giống hệt như là ma đói, hoàng cung không cho con ăn đầy đủ sao?”
Vân Thường đang nhai thịt gà, giọng líu ríu: “Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuong-nuong-cat-tuong/242579/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.